Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fulujWJsj
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Đây là đồ của Hỉ Nhạc cô bé qua đời. Xin cô hãy nén bi thương.”
Hai câu ngắn ngủi khiến mẹ bổ nhào từ giường xuống đất, giãy dụa đứng nhận di vật của tôi.
là một lọ kem nền dạng gel đặc biệt, mẹ thường dùng phục ch/ế lại thithe của ch/ết.
Tôi chạy khắp thành phố, nhưng không nơi nào còn bán.
Tôi còn nhỏ, vừa mở miệng hỏi nhắc tới “thithe” liền chủ cửa hàng quát mắng, cầm chổi đuổi ra ngoài, “Xui xẻo!”
Nhưng tôi nhớ rõ ràng, mẹ từng than thở loại kem này quá khó mua.
Nếu tôi có thể tặng nó cho mẹ, nhất định bà vui .
Tôi tìm lâu, dính mưa ướt khắp cũng không dừng lại.
Mãi tìm một lọ, ngay lúc qua đường lại ….
Có lẽ mẹ cũng nhớ tới lời oán giận thuận miệng buột ra, bà nhìn lại lọ kem nền , ánh trở nên trống rỗng.
Mẹ nhận lọ kem, cẩn thận ngực, dùng sức siết thật chặt, “Hỉ Nhạc của tôi…”
13
Sau biết tôi chết, dì mang theo nến thơm hỏi thăm.
Mẹ bình tĩnh lại nhiều, có thể bình tĩnh ra mở cửa, vẻ mặt không chút gợn sóng đón tiếp thăm vi/ếng.
“Hỉ Nhạc… ch.ết rồi không thể sống lại, cậu phải chăm sóc bản thân thật tốt, nếu không Hỉ Nhạc trời có linh thiêng, nhìn thấy mẹ vậy đau .” Dì vỗ vỗ bả vai mẹ an ủi.
“ không đâu, tớ đối xử với con bé tệ vậy …” Mẹ con gấu bông kia, thì thầm.
“Mẹ nuôi! Mẹ đừng buồn, mẹ còn có Đào Đào !” Đào Đào mặc váy công chúa phía sau, giọng ngọt ngào đưa tay cổ mẹ làm nũng thường lệ.
Dì còn chưa kịp ngăn lại, mẹ siết chặt cánh tay trắng nõn của Đào Đào, khiến tay cô nhanh chóng nổi từng vệt đỏ ửng chói . Bà nhìn chằm chằm chiếc vòng vàng tay cô , khuôn mặt lập tức vặn vẹo quỷ nữ, ra sức giật nó xuống, “Đây là vòng tay của Hỉ Nhạc, mau tháo ra trả lại cho con bé! Trả lại đây!”
Đào Đào đau khóc thét, cổ tay vòng siết dần trở nên xanh tím.
Dì ở bên cạnh vội vàng cô dỗ dành, đồng thời lớn tiếng ngăn cản mẹ.
Nhưng mẹ chẳng nghe lọt tiếng nào, hai đỏ tươi, chỉ thẳng mặt Đào Đào gào , “Tất cả đều là tại mày! Mày cướp tình yêu của tao dành cho Hỉ Nhạc! Mày là cái gì dám so sánh với con bé chứ?! Con tao là đứa con ngoan ngoãn giỏi giang nhất đời!”
“Chát!” một tiếng vang dội, mẹ dì tát lệch cả mặt sang một bên.
Tay của bà vẫn còn vung vẩy giữa không trung, mặt hiện vẻ oán độc, “Cô đừng có phát điên ở đây! Là cô không yêu thương Hỉ Nhạc, liên quan gì con tôi! Chiếc vòng tay này chẳng phải là cô cố tình của Hỉ Nhạc đưa cho con tôi sao?”
Bà bắt đầu liệt kê từng chuyện một.
mặt tôi, mẹ nhận Đào Đào làm con nuôi, bảo Đào Đào nghỉ hè tới ở trong phòng của tôi.
Chỉ cần Đào Đào buồn bã hay tức giận, mẹ tát tôi, đánh tôi để khiến cô vui vẻ lại.
Năm , tôi không có một đồng mừng tuổi nào cả, còn Đào Đào nhận phong bao lì xì dày một tập những tờ tiền màu đỏ mệnh giá lớn.
Mỗi câu dì ra, lưng mẹ tôi còng xuống thêm một ít, cuối cùng, bà hoàn toàn gục ngã.
dì dừng lại, đau Đào Đào dỗ dành, ra một xấp tiền ném thẳng mặt mẹ, ngữ khí châm chọc, “Trả lại cho cô đấy! Lúc ấy thấy cô đáng thương, tôi dạy Đào Đào khen cô mấy câu, thế cô đằng chân lân đằng đầu, còn thật sự coi con tôi thành con cô đấy à? Bỏ mặc con mình, bây giờ còn trách ai?”
Dì xong liền Đào Đào rời , không quên mang nến thơm về, còn hung hăng nhổ một ngụm.
14
Trong phòng im lặng đáng sợ.
Mẹ nhắm chặt , đưa hai tay mặt, sau bà đột nhiên đưa tay tự tát mặt mình, “Đều là lỗi của mẹ! Mẹ sai rồi!”
Tôi ngồi xuống, nhìn điện thoại của mẹ đang rung .
Là cô giáo chủ nhiệm gửi video tới.
Xem ra, có lẽ mẹ cũng sắp biết chuyện kia.
vậy chẳng phải mẹ càng thêm khó chịu sao?
Trong trí nhớ của tôi, mẹ chỉ từng họp phụ huynh cho tôi duy nhất một lần.
là bất ngờ tôi cố ý thương lượng với cô giáo chủ nhiệm.
Tôi dùng thành tích đứng đầu toàn khối để phát biểu đài phát thanh của trường.
Cô giáo chủ nhiệm là một dịu dàng, cô trêu chọc tôi, “ kia chẳng phải em luôn không thích lộ mặt sao? Lần này lại đột nhiên đổi ý thế?”
Tôi ngẩng đầu, kiên định , “Em muốn xin lỗi mẹ.”
Xin lỗi mẹ, kia con những lời khiến mẹ đau .
Tôi còn muốn cho mẹ biết, bất kể mẹ làm công việc gì, trong tôi, mẹ luôn là mẹ tuyệt vời nhất đời.