Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lần thứ hai nói chuyện với cái người “vô lý” này, là vào ngày hôm sau.
Tôi hỏi:
– Cậu thật sự học ở N đại à?
Hắn trả lời:
– Đúng rồi.
– Khoa nào? Năm mấy? Lớp nào?
– Hơ, tiếng gõ bàn tính của cậu tôi nghe rõ qua cả màn hình luôn đó!
– Muốn tra tôi rồi bêu riếu à? Không có cửa đâu!
Tôi cạn lời:
– Có một khả năng… là để bêu riếu thật đấy.
Tiện thể tôi còn ném thêm một cú khinh thường:
– Mù chữ.
Lần này tôi đợi khá lâu mà không thấy hắn trả lời. Đúng lúc đang phân vân không biết mình có nói nặng quá không thì tin nhắn đến.
– Hình ảnh.jpg
Tôi mở hình ra, bên trong là một đề bài gì đó tôi không tài nào hiểu nổi, hình như là hóa học hay vật lý.
Tôi thử tra Google, cuối cùng cũng có thu hoạch—ít nhất tôi xác định được đó là đề vật lý.
Tốt lắm, cảm giác y như bị nhồi máu cơ tim.
Hắn lại nhắn:
– Cậu thông minh vậy nhất định làm được rồi nhỉ? Dù gì cậu cũng đâu có mù chữ như tôi.
Thế tôi có thể chịu thua không? Tuyệt đối không thể!
Tuy tôi học Ngữ văn Trung Quốc, nhưng ba tôi là giáo sư chính hiệu khoa Vật lý đại học đấy nhé.
Tôi liền gửi lại tấm ảnh cho ba mình:
– Ba ơi, cái này là vật lý đúng không? Ba giải giúp con cái.
Ba tôi trả lời nhanh và phũ phàng:
– Đây là hóa học.
Tôi run rẩy đánh chữ:
– Người 37 độ mà sao nói chuyện lạnh lẽo đến thế này, hu hu hu hu…
Đợi thêm năm phút, ba tôi không thèm nhắn lại nữa.
Còn bên kia, cái tên “vô lý” lại tiếp tục nhắn tới:
– Sao vậy? Động đất bên Mỹ làm ngắt mạch suy nghĩ của cậu à?
Trời đất ơi, tôi – Từ Lộ Lộ – cũng có ngày như hôm nay sao? Nhục nhã quá đi mất!
Nhưng tôi tuyệt đối không nhận thua:
– Tôi chỉ đang suy nghĩ đến cách giải thứ mười hai của bài này thôi.
Vừa mạnh miệng, tôi vừa tăng tốc giục ba mình:
– Ba, nếu ba không giải cho con thì con nói với mẹ chuyện ba giấu tiền riêng đó nha!
Ba tôi lần này phản hồi rất nhanh:
– … Nực cười, ba sợ bả chắc?
Tôi mặt không cảm xúc:
– Tôi chụp màn hình lại rồi đó nha.
Ba tôi lập tức xuống nước:
– Ba đang bận thật mà, con tìm người khác đi! Tối nay ba dẫn con đi ăn, đừng nói với mẹ con nha.
Được rồi, nể ông lần này.
Tôi nghĩ tới nghĩ lui, giờ còn ai giúp được đây?
Bất chợt nhớ tới một người —
Dư Tri Hứa.
Anh ta là học trò cưng của ba tôi, giờ chắc đang học cao học năm hai, cũng là sinh viên của N đại. Năm ngoái có về nhà tôi chúc Tết một lần, vì phép lịch sự nên tôi có add WeChat với anh, nhưng hầu như chưa từng trò chuyện.
Nói thật, anh ta có nhan sắc đúng kiểu tôi thích — mặt mũi xuất sắc, hoàn toàn đúng gu tôi. Chỉ là nhìn cái là biết kiểu lạnh lùng khó gần, không phải tuýp tính cách tôi ưa.
Do dự vài giây, tôi vẫn quyết định nhắn tin:
– Anh ơi, anh có đang rảnh không ạ? Em có việc muốn nhờ một chút.
Anh trả lời rất nhanh:
– Có, em nói đi.
– Có một bài vật lý, anh giúp em giải được không ạ?
Dư:
– Gửi qua anh xem nào.
Tôi liền gửi hình cho anh.
Lần này, anh ấy im lặng khá lâu.
Tôi hơi lo:
– Anh ơi, có phải… đề khó lắm đúng không ạ?
Dư:
– Hình ảnh.jpg
Tôi mở ra, là lời giải và các bước tính toán được viết tay.
Yes!
Tôi định đà xông lên:
– Anh ơi, bài này còn cách giải nào khác nữa không ạ?
Tôi thừa nhận, mình bắt đầu tự tin hơi quá đà rồi.
Dư:
– Anh chỉ biết một cách này thôi.
Nụ cười cứng đờ trên khóe môi tôi.
… Biết vậy tôi đã không lên flag hu hu hu.
Dư:
– Anh nhớ em học ngành Ngữ văn đúng không?
Tôi chữa cháy:
– Dạ đúng… nhưng bài này là bạn em nhờ hỏi giùm đó, bạn ngại không dám nhắn thẳng anh.
Lần này, Dư Tri Hứa không trả lời nữa.
Tôi liền gửi ảnh lời giải cho “Vô lý”. Hắn im lặng khá lâu.
Tôi giả vờ khiêm tốn, thực ra là đang khoe mẽ:
– Gửi cậu cách giải đơn giản nhất thôi, sợ cậu không hiểu nổi mấy cái nâng cao.
Trong lòng có hơi chột dạ, nhưng Dư Tri Hứa đã bảo chỉ biết mỗi cách này, chứng tỏ còn có những cách khác mà anh chưa biết!
Đúng rồi, chắc chắn vậy!
Kệ đi, mặt mũi là thứ không thể đánh mất!
Ah cái đồ:
– Bài này hình như chỉ có một cách giải thôi mà, đại thông minh.
Tôi phản đòn:
– Có một khả năng, là do tầm cậu chưa tới.
Để tăng phần “chuyên nghiệp”, tôi còn cố tình thêm vào:
– Cậu biết Dư Tri Hứa chứ? Ảnh là bạn tôi đó, tôi có thảo luận với ảnh, ảnh bảo bài này vẫn có thể đào sâu thêm vài hướng giải mới.
Phía bên kia lại im lặng lần nữa.
Yeah! Pha này, tôi thắng rồi!