Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fulujWJsj

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 13

Chương 13

Tôi vươn tay bắt tay Tạ Hoài.

chạm nhẹ buông.

Nhìn đôi mắt đen tĩnh lặng như nước , tôi hơi bất ngờ.

nghĩ lại, như cũng tốt.

Buổi đàm phán ban diễn khá suôn sẻ.

là không hiểu vì , ánh mắt của Tạ Hoài cứ lơ đãng rơi lên người Flynn, nhất là Flynn nghiêng người sát tai tôi thầm báo cáo công việc.

Tôi gần như thể nghe được bút tay Tạ Hoài rạch mạnh lên giấy.

khi tôi quay nhìn anh, anh lại trở về vẻ điềm nhiên lạnh nhạt như cũ.

, dự án vẫn được ký kết thành công.

nhiều , cái tên Tạ Hoài và Kiều lại một lần nữa xuất hiện cạnh .

là lần này, tôi bất giác ngẩn người.

? ?”

Giọng trầm thấp của Tạ Hoài kéo tôi về thực tại.

Anh nhìn tôi chăm chú, ánh mắt bình tĩnh sâu đó như ẩn giấu sóng ngầm.

Anh lại vươn tay :

, hợp tác vui vẻ.”

Tôi khẽ cười, lịch sự bắt tay:

“Hợp tác vui vẻ.”

khác lần trước lướt , lần này anh lại không chịu buông .

Tôi khẽ nhíu mày, muốn rút tay lại không rút được, giọng lạnh đi rõ rệt:

“Tạ Hoài, buông .”

Anh như chợt bừng tỉnh, lập tức thả tay, trên mang theo chút áy náy:

“Xin lỗi , tôi thất thần .”

“Lâu ngày không gặp, cùng ăn bữa cơm đi?”

Tôi nhíu mày. Dù không vui với hành động của anh, vẫn phải giữ thể diện:

“Công ty đã chuẩn bị tiếp đãi đối tác. Mời Tạ sang kia.”

Bữa ăn được sắp xếp nhanh chóng.

Flynn ngồi trái tôi, Tạ Hoài ngồi phải.

Không khí yên ắng một cách kỳ lạ.

gọi món, hai người họ đồng thanh:

“Không hạt, bít tết dùng sốt rượu vang đỏ, salad tôm hùm đá Úc trộn là và giấm táo xanh.”

đó, cả hai quay nhìn , ánh mắt không mấy thân thiện.

Tôi bị kẹp giữa hai người, phần không thoải mái.

“Trợ lý của thật giỏi, ngay cả việc ăn uống cũng chu đáo như .”

Tạ Hoài , giọng không giấu được sự cạnh khóe.

Flynn cười nhạt:

“Tôi với quen nhiều . Thói quen ăn uống của cô , tôi không thể nào không nhớ.”

Tạ Hoài hừ một :

“Quen bao nhiêu cũng là vài . tôi với cô …”

Chưa kịp hết, tôi đã ngắt lời:

“Tạ , bánh mini pie là món truyền thống của Úc, anh thử đi.”

Tạ Hoài nhìn tôi, bàn tay dưới bàn siết chặt.

Tôi lạnh nhạt liếc , không buồn để ý.

Flynn khẽ nhướng mày, đôi mắt vàng nhạt ánh lên tia đắc ý.

Không khí yên ổn chẳng được bao lâu.

Vừa dọn món, nào là thăn bò nướng chậm cắt sẵn, tôm hùm phô mai bóc vỏ, sò điệp áp chảo — từng món được gắp đầy đĩa tôi.

Thoáng chốc, tôi như trở lại ngày chuẩn bị nhập học ở Bắc Kinh.

Khi tôi và Tạ Hoài vẫn .

Mỗi bữa ăn, anh đều chăm sóc tôi tỉ mỉ như thế.

tôi vô tư tận hưởng, chưa từng nghĩ đến ngày chúng tôi sẽ chia xa.

Nghĩ đến đây, tôi đặt dao nĩa xuống.

Flynn sững người:

, ? Không hợp khẩu vị ?”

Tôi lắc :

“Không , là ăn hơi no .”

kia, Tạ Hoài lại nhanh chóng nhíu mày:

dạo này em ăn ít ?”

Tôi chưa kịp lên Flynn đã cười gằn:

lẽ là thứ gì đó khiến người ta mất khẩu vị chăng? Ai mà đoán được. Khó hiểu thật đấy.”

Cậu ta bằng Trung.

Tạ Hoài lập tức sầm xuống, ánh mắt tối sầm nhìn thẳng cậu ta.

Cuối cùng lại quay sang tôi, lạnh giọng chất vấn:

Kiều , cô để người như làm trợ lý à?”

Chương 14

Tôi bình thản gật , hoàn toàn không bận tâm đến gương sầm sì sắp nhỏ nước của Tạ Hoài.

“Đúng , cậu đang học tại đại học danh , lại là cháu ngoại của ân sư ba tôi, năng lực xuất sắc, thái độ nghiêm túc, lễ phép, làm trợ lý cho tôi gì không ổn?”

Tạ Hoài nghẹn họng, cứng lại không gì thêm.

Bữa ăn kết thúc bầu không khí kỳ quái.

Flynn lái xe đưa tôi về nhà.

Ba trước, tôi mua một căn nhà ở Sydney, vị trí đẹp, tôi rất thích.

Tôi không ngờ rằng, khi tắm rửa xong, lại nhìn thấy ánh đèn xe lóe ngoài cửa sổ.

Là Tạ Hoài.

Xe anh dừng ngay trên con đường ngoài sân.

Anh đứng dựa thân xe, tay kẹp điếu thuốc đỏ rực, ánh sáng lập lòe rơi lả tả xuống đất.

Tôi dựa tường, tay khẽ kéo rèm, kéo chặt khe hở đang lọt ánh sáng, ngăn cách hoàn toàn với thế giới ngoài.

Đêm đó tôi ngủ không yên.

Tựa như quay về thời đại học, đang nghe giảng.

Ánh mắt quen thuộc, ẩn hiện lưng, nay bỗng rõ ràng trở lại — là những phiên bản khác của Tạ Hoài.

Tạ Hoài đứng dưới gốc xoan già.

Tạ Hoài âm thầm theo tôi những con hẻm tối.

Tạ Hoài giúp tôi giành lại ví giao cho người đường.

Tôi rõ ràng không thấy anh, lại cảm giác , anh luôn hiện diện khắp nơi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương