Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Nghe thì chân thành lắm, nhưng tuyệt nhiên không thèm liếc tôi lấy một .

Tiếng động ồn ào khiến con tôi lò dò từ phòng trẻ con đi ra. Vừa thấy Cố Vãn Vãn, thằng bé trố , hét ầm lên, nước ngập :

“Oa! Là nguyệt quang! Cô ta tới rồi! Cô ta còn mang cả vali nữa!

Mẹ ơi, con đã bảo chạy trốn trước rồi, mẹ không nghe, giờ hay chưa, mẹ con mình sắp bị đuổi ra đường thành ăn mày hôi hám rồi đó!”

Thằng nhỏ xỉu, quay sang đổ hết tội tại tôi vì không chịu chạy.

Cố thì cau mày không hiểu mô tê .

Cố Vãn Vãn ú ớ, nghe loáng thoáng chữ “ nguyệt quang” thì biết là đang mình. Trên mạng ai bảo, người yêu không có được thì chính là nguyệt quang. Vậy nghĩa là trong lòng anh , cô ta chính là báu vật.

Cô ta lập ưỡn ngực, ánh đầy thách thức nhìn tôi.

Tôi vội bịt miệng con , cười gượng:

“Ngủ mê rồi, ngủ mê rồi.”

Rồi lẹ làng lôi thằng bé vô phòng tắm.

Vừa đóng cửa, tôi nghiêm :

“Con ngoan, mẹ , nay con quên sạch rồi hả?”

bĩu môi, lẩm bẩm nhớ :

“Thì… cơm ăn rồi, nay ăn nữa có được không?”

Tôi nổ đầu.

Hít sâu mấy lần, tôi mới ngồi xổm xuống, kiên nhẫn dỗ dành:

, mẹ và con mới là những người quan trọng nhất trong đời . nguyệt quang đó đều là chuyện quá khứ. Như con , mẹ vì hộp nhạc cãi nhau rồi gặp tai nạn xe hơi. Nhưng mẹ đã chuyện hộp nhạc rồi, mẹ không cãi nhau hết. Cho nên mẹ con mình sẽ không biến thành ăn mày đâu, hiểu chưa?”

Dù sao là con nít, tôi chẳng mong nó hiểu hết.

gật đầu rụp, nhớ mỗi câu “mẹ con là quan trọng nhất đời ” thôi.

Tôi hài lòng, sau khi hai mẹ con vệ sinh xong thì cùng nhau ra ngoài.

Lúc , Cố đang tìm khách sạn mới. Cố Vãn Vãn thì phản đối ầm ĩ, thấy tôi là càng , tay thẳng tôi tru tréo:

“Có tại con đàn bà không?

Anh à, anh mới là một nhà, sao anh vì người phụ nữ xấu xa đối xử vậy hả?”

Cô ta gào đến mức đỏ cả .

Tôi nhíu mày, ánh chán ghét khỏi .

Kịch bản chắc không nữ chính mạnh mẽ dám yêu dám hận, biến thành cô vợ yếu đuối rồi.

Sắc Cố tối sầm, gằn giọng:

“Cố Vãn Vãn, anh đã dâu chưa? Nếu không nhận, thì khỏi anh là anh luôn đi.”

Anh ấy lắm rồi, từ đã nhắc vài lần, vậy cô ta vẫn cứ làm mình làm mẩy.

Tôi thì phồng má làm bộ kiêu hãnh, bước tới bên cạnh anh, giọng nũng nịu:

“Chồng à, thôi . nhỏ tuổi hơn Vãn Vãn, con bé không dâu bình thường thôi.”

Tiếng khóc của cô ta tắt phụt, trợn ngược nhìn tôi, định xả lời cay đắng thì bắt gặp ánh lạnh băng nào đó liếc , đành cắn môi miễn cưỡng :

dâu.”

Tôi giả vờ ngơ ngác:

cơ?”

Liền ghé sát tai .

Cô ta xỉu, trừng nhìn anh .

Cố chẳng đổi sắc , hơi nhướng cằm như nhắc lần nữa.

Cô ta đành rít lên rõ to:

dâu!”

Tôi “ờ” một tiếng, cười tít .

Cố tiếp tục đặt khách sạn, lần còn đặc biệt dặn lễ tân đảm bảo hệ thống an ninh thật chặt.

Người phụ nữ đang ngồi lỳ trên sofa bỗng ngẩng đầu:

“Anh ơi, anh đưa về nhà đi.”

Sợ bị hiểu nhầm, cô ta thêm:

“Là về nhà họ Cố ấy, anh đi cùng nhé? xin lỗi mẹ.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương