Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709KyQ8s3U
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3.
Mẹ chồng đã chuẩn bị xong bữa sáng, rõ ràng cả nhà đã ăn xong rồi mà bà vẫn ngồi bên bàn, không ngừng gắp thức ăn cho con trai.
Hứa Đông cuối cùng cũng chịu hết nổi:
“Mẹ, mẹ đừng gắp nữa, con ăn không nổi nữa rồi.”
Tôi tranh thủ nói một câu mát mẻ:
“Để mẹ gắp cho anh nhiều chút đi, vài hôm nữa mình dọn ra ngoài rồi, mẹ đâu còn gắp được nữa.”
Nghe tôi nói vậy, hai mẹ con họ liếc mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng.
Ban đầu là mẹ chồng chủ động bàn với tôi, nói nhà họ có tập tục, con dâu mới cưới phải về sống cùng nhà chồng một tháng rồi mới ra riêng.
Nhà mới của vợ chồng tôi đã được sửa sang đâu vào đấy, chuyện này hoàn toàn thừa thãi, nhưng bà nài nỉ mãi nên tôi cũng mềm lòng mà đồng ý.
Giờ thì tôi hối hận đến thắt ruột, sao lại để lộ bộ mặt thật sớm như vậy chứ?
Chỉ khiến người ta thêm chán ghét.
Tôi vốn bận rộn công việc, cứ nghĩ kỳ nghỉ kết hôn này có thể nghỉ ngơi thư thả một chút.
Hứa Đông cũng hứa chắc nịch, một tháng này mọi việc trong nhà để anh lo, tôi chỉ việc ăn ngon ngủ kỹ.
Vậy mà mới có hai ngày, tôi đã không thể nằm yên, cứ lướt điện thoại mà lòng nặng trĩu.
Bỗng nhiên, một bài đăng trên trang cá nhân của em chồng thu hút sự chú ý của tôi.
Cô ta đăng một bài với dạng lưới chín ảnh, mỗi tấm đều chụp trong căn nhà mới của tôi.
Dòng trạng thái viết: “Gu thẩm mỹ này, cũng đủ rồi.”
Cô ta chụp lúc nào vậy?
Trong đầu tôi hiện lên một dấu chấm hỏi to đùng, định xem kỹ lại thì phát hiện bài đăng đã biến mất.
Tôi ngẩng đầu lên thì thấy Hứa Đông bước vào, tay bưng một đĩa trái cây đã cắt sẵn, gương mặt đầy dè dặt.
Lúc này trong lòng tôi càng thêm nghi hoặc.
“Chán quá, mình về nhà đi.”
“Không phải mai mới về thăm nhà sao?” Hứa Đông vẫn chưa hiểu ý.
“Về nhà của *chúng ta*.” Tôi nhìn thẳng vào mắt anh, nhấn từng chữ một.
Hứa Đông khựng lại, rõ ràng có chút hoảng hốt.
“Đừng gây rối nữa, bên ngoài nóng lắm.” Anh muốn ngăn tôi lại, nhưng anh càng như vậy tôi lại càng muốn đi xem cho rõ.
Lúc này mẹ chồng không có nhà, Hứa Đông mặt đỏ gay, không dỗ được tôi, thấy tôi mang giày xách túi bước ra khỏi cửa thì vội vã chạy theo.
Tôi thấy anh móc điện thoại ra, liền gọi giật lại:
“Anh lái xe.”
Anh đành bất đắc dĩ bỏ điện thoại xuống.
Căn nhà đó là nhà mẹ tôi cho làm của hồi môn.
Lúc tôi và Hứa Đông kết hôn, không nhận sính lễ, bên nhà tôi còn tặng kèm một căn nhà.
Nhà bên Hứa Đông cũng có chuẩn bị một căn, nằm trong khu vực trường học nên được cho thuê, thu nhập cũng khá ổn định.
Hai nhà bàn bạc, thống nhất lấy nhà của tôi làm nhà mới cho vợ chồng.
Tôi quen thuộc đường đi, lên thẳng thang máy, tới cửa thì đặt vân tay mở khóa.
Không thấy giày của em chồng ở cửa, có thể tôi đã nghĩ quá nhiều.
Thấy Hứa Đông thở phào nhẹ nhõm, tôi đoán chắc anh chưa kịp báo tin gì cả.
Tôi cũng hơi thả lỏng, nhìn Hứa Đông với ánh mắt bớt căng thẳng hơn.
“Mình ở lại đây một ngày rồi hãy về.” Tôi thật sự không muốn nhìn mặt mẹ chồng.
“Không về thì kỳ quá… lỡ mẹ giận thì sao?” Hứa Đông rụt rè nói.
“Sao trước giờ em không phát hiện ra anh hiếu thảo đến vậy? Cưới xong là kích hoạt tính năng con hiếu thuận ngay ha?” Tôi lạnh giọng nói.
Vừa định vào phòng ngủ thay đồ thì bỗng dừng lại. Có gì đó không đúng.
Bên trong có tiếng động.
Có người đang tắm.