Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Giọng ta càng nhỏ, cuối cùng gục xuống bàn, ngáy khò khò.
Lúc người bán hàng rong họ Vương mới đặt chén trà xuống, lắc .
“Vẫn còn trẻ quá.”
“Không thể so với lão đại được.”
Vừa dứt , từ một góc tối cạnh, một người đột nhiên chui ra.
Người đó cung kính gọi người bán hàng rong họ Vương một tiếng: “Ba.”
Người bán hàng rong họ Vương nhàn nhạt ừ một tiếng, nói: “Đi đi.”
Tôi trơ nhìn ta khiêng t.h.i t.h.ể của bố đi, không đi đâu.
Tôi vỗ cánh, bay theo bước chân của hắn.
ta không đi xa, mà đi vào .
Khi cánh cửa sắp đóng lại, tôi chen vào bay vào.
Vừa vào, tôi liền ẩn vào bóng tối, cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của .
ta đặt bố bàn vuông, lẳng lặng nhìn một lúc.
ta lấy ra một cái lọ sứ từ trong túi, rắc người bố.
Một lát sau, cơ thể bố bắt bốc khói trắng.
Trong chớp , bố biến một bộ xương khô, không khác gì khúc củi chất đống trong .
ta đặt bộ xương của bố sang một , rồi người định đi ra ngoài.
Chưa đầy nửa , tôi đã mất đi tất cả người thân yêu .
Tôi không nỡ lại nhìn một cái, chuẩn đi theo ra khỏi .
Khi tôi vừa định bay ra, một giọng nói xa lạ mà quen thuộc vang trong tôi.
“Nếu không muốn chết, thì lại.”
Là bộ xương khô đã dạy tôi cách cứu vãn nước kén!
12
Tôi luôn mang ơn đối với nó.
Lúc khi giọng nói vang , tôi vui mừng lại, giữa một đống xương khô, tôi tìm thấy nó một cách chính xác.
Không có gì khác, vì lúc người nó phát ra một thứ ánh sáng huỳnh quang, đặc biệt rõ ràng trong bóng tối.
Cửa đã đóng lại, tôi bay đến mặt bộ xương khô.
Muốn nói chuyện, nhưng lại khổ sở vì không thể phát ra âm thanh.
“Cháu đậu vai tôi, thử trò chuyện với tôi trong .”
Tôi làm theo cách của nó, quả nhiên có thể phát ra âm thanh.
Khi tôi vừa định nói chuyện, bộ xương khô đã nói .
“Tôi cháu có nhiều câu hỏi, nhưng hãy nghe tôi nói xong , chúng ta không có nhiều gian.”
Tôi ngoan ngoãn ngồi vai nó, lắng nghe nó kể.
Trong kể của nó, tôi chạm đến bí mật sâu thẳm của làng Điệp Dũng.
Cả ngôi làng chỉ là một màn kịch lừa đảo khổng lồ.
Tất cả dân làng đều bố tôi và hai cha con người bán hàng rong họ Vương hợp sức lừa vào.
Sống đời, có hai mong muốn vĩnh cửu không đổi.
Một là mãi mãi trẻ trung, trường sinh bất lão, hai là cực kỳ giàu có, vàng bạc châu báu dùng không hết.
Cả hai mong muốn , làng Điệp Dũng đều có thể được đáp ứng.
Điều duy cần phải hy sinh, chỉ là một chút gian con đường trường sinh mà thôi.
người đã vào làng, không bao giờ ra được nữa.
Tất nhiên, nếu không thể ra ngoài, thì dù có cám dỗ lớn đến đâu cũng khó mà có người vào làng.
Bố tôi dùng tham của con người nhốt mọi người lại trong làng.
“Hãy cố gắng thêm chút nữa, nhìn vàng trong xem, chừng có đủ ra ngoài tiêu xài không?”
“Hơn nữa, một khi đã ra khỏi làng, không bao giờ lại được nữa, con phải suy nghĩ cho kỹ.”
Cứ như vậy, rất nhiều người đã lừa vào làng, trở người hóa kén, cống hiến cho họ vô vỏ kén.
Còn vàng đổi lại, chỉ là từ tay trái sang tay phải, cuối cùng trở lại tay bố tôi.
Vì, mỗi khi người hóa kén lột xác, đều lấy sinh mệnh làm nhiên liệu.
Khi sinh mệnh của một người cạn kiệt, cuối cùng, biến củi lửa không thể thiếu nấu vỏ kén.
Bố tôi tạo ra ảo tưởng trong làng rằng có người đã tích đủ vàng và rời đi.
Thực chất người đó đã biến củi lửa nấu vỏ kén, được phân phát đến khắp mọi nơi.
Nghe đến đây, tôi thấy mơ hồ, bèn ngắt bộ xương khô.
“Bố mẹ cháu họ cần nhiều vàng như vậy làm gì ạ?”
Bộ xương khô nghe tôi nói, hết là bật cười, sau đó, ngay cả giọng nói cũng tràn đầy cay đắng.
“Tiểu Điệp, cháu còn nhỏ, lại chưa từng ra thế giới ngoài, nên không sự đáng sợ của bản tính con người, mà bản tính con người, điều đáng sợ là tham.”
“Không ai chê tiền nhiều.”
“Nếu không thì họ cũng không điên cuồng đến mức biến một đứa trẻ nhỏ như cháu kén bướm.”
Vỏ kén được lột ra từ người hóa kén, có thể kéo dài sự sống, duy trì tuổi trẻ.
Còn kén bướm được làm từ trẻ con làm nguyên liệu, trải qua phương pháp chế tác đặc biệt, chỉ cần ba là có thể làm ra.
“Tơ kén càng siết chặt, đến cuối cùng, chỉ còn lại một cái kén nhỏ bằng bàn tay người trưởng .”
“Dùng củi lửa từ người thân yêu của nó nung, lớp vỏ kén ngoài bong ra, chỉ còn lại phần trong, uống hết vào, là có thể bảo toàn được trăm năm.”
Khi bộ xương khô kể, tôi dường như cảm thấy người càng siết chặt lại.
Giống như sợi kén đang từ từ siết chặt, siết lấy da thịt, tạo ra từng vết hằn.
“Tiểu Điệp, cháu đi đi, tôi tìm cách cứu cháu, cháu chỉ cần ngoan ngoãn trong kén là được.”
“Không chỉ cứu cháu, mà còn cứu cả chúng ta.”
vừa dứt, tôi cảm thấy trời đất cuồng, khi mở ra, là một màu trắng xóa.
Tôi… hình như lại trở về trong kén rồi.
13
của bộ xương khô, có một tôi đã hiểu, có một thì không.
Nhưng tôi theo bản năng cảm thấy chúng rất thật và quan trọng, nên đều âm thầm ghi nhớ trong .
Bộ xương khô bảo tôi ngoan ngoãn đợi trong kén, tôi liền yên tâm trong kén.
Không đã ngủ bao lâu, từng cơn đau nhói từ da truyền đến.
Tơ kén lại bắt co lại.
Kéo căng da thịt, mang đến cơn đau thấu xương.
Trong kén không là nào tháng nào, gian dường như ngưng đọng.
Tôi âm thầm đếm sợi tơ kén.
Đồng , cũng nghĩ đến bố mẹ đã mất.
Họ bỏ rơi tôi, đồng cũng chính người tin tưởng bỏ rơi.
Họ làm tổn thương tôi, đồng cũng chính người thân của làm tổn thương.
Khi tôi đang trong kén mà nhàm chán, bộ xương khô kia đã bắt cuộc trả thù của .
Cuộc trả thù , còn có thêm cả bố tôi.
Bởi vì ấy cũng là một viên trong bộ xương khô.
Hơn nữa, là một xích quan trọng .