Minh Nguyệt Tái Hồi Xuân

Minh Nguyệt Tái Hồi Xuân

Hoàn thành
5 Chương
2

Giới thiệu truyện

Ta chinh chiến ba năm, lại mất tích thêm ba năm, đến khi hồi kinh, thì cảnh còn người mất.

Thái tử là vị hôn phu năm xưa nay đã đăng cơ làm đế. Người cưới Hoàng hậu, còn nạp vô số phi tần.

Bên cạnh đế vương, đã chẳng còn chỗ cho ta nữa.

Ánh mắt Hoàng đế đỏ hoe, nắm lấy vai ta, nghẹn giọng nói: “Trẫm cứ ngỡ… nàng đã không còn nữa. Chỉ cần nàng đồng ý, trẫm lập tức phong nàng làm Quý phi.”

Ta chỉ mỉm cười nhẹ… cũng không cần thiết.

Ngày quân ta đại thắng, ta bị kẻ gian ám hại, rơi xuống vách núi, mất hết ký ức.

Tên Tể tướng kia tìm được ta, lại nói dối rằng hai người chúng ta vốn là phu thê.

Hiện nay, con nhỏ cũng đã 2 tuổi rồi.

Đêm hôm đó, vị Tể tướng “tuấn mạo hơn cả Phan An” kia, lặng lẽ trèo lên giường của ta, tỏ vẻ đáng thương: “Tướng quân, nàng không vì lớn thì cũng phải nghĩ tới nhỏ chứ. Đứa nhỏ không thể không có phụ thân.”

Ta đá hắn văng xuống giường: “Cút!”