Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fuluph5xE

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

14

Vì lời nói dối ban nãy, tôi có nhà cũng không quay về.

Chu Hạ Bạch rất hào phóng nhường giường tôi, còn thì ôm chăn ngủ ở sofa.

“Anh, anh có thật lòng thích không ?”

Tôi nằm sấp trên giường, đong đưa chân,

rồi mở lại đoạn ghi âm giọng nói anh từng gửi tôi.

“Thế nào, muốn xảy chuyện gì với anh à?”

Tôi cắn môi, không nói gì.

Trước đây tôi còn lưỡng lự. Nhưng giờ thì… tự dưng rất muốn ăn một bữa thịnh soạn.

Đúng lúc này, Chu Hạ Bạch lại cởi chiếc áo thun dính đầy mồ hôi tôi, đường eo săn chắc liền lộ khi quay lưng.

Tôi không kìm được mà nuốt nước bọt.

Trông thế kia chắc… cũng được việc.

Anh quay người lại một thôi… cơ bụng sáu múi thêm cả đường nhân ngư đã hiện mồn một.

Thứ cần có đã có đủ, không còn tặng kèm gương mê hoặc lòng người nữa.

“Muốn thử không?” Tôi ngoắc tay với anh.

Chu Hạ Bạch bế thốc tôi lên, ném thẳng phòng tắm: “ thì đừng có khóc đấy.”

Nghe câu , tôi lại chột dạ: “Anh ơi, hay là… để hôm khác đi.”

Chu Hạ Bạch khẽ cười, cũng không ép tôi nữa, để mặc tôi bò trở lại giường.

Tiếng nước ào ào vang lên.

Tôi ôm đầu rúc chăn, vừa thẹn vừa giận.

Khổ thật chứ, ràng có tiếng mà chẳng có miếng. Khốn khổ hơn là, cả trong chăn cũng toàn mùi của Chu Hạ Bạch.

Thật muốn phát điên lên mất!

15

“Sao ba người trông như vừa mới đi ăn trộm về ?”

Trên bàn ăn sáng, cả ba chúng tôi ai nấy đều thâm quầng, còn ngồi thẳng lưng như học sinh gương mẫu, cứ như để chứng minh “tôi vô tội”.

Tôi còn hiểu được vì sao Chu Hạ Bạch như thế — tám phần là vì tôi, cả đêm phải nhịn phát điên. Nhưng ba thì… ông chuyện gì xấu hổ hả?

“Đêm qua uống quá chén với tổng giám đốc Trương ngủ lại nhà ông luôn.”

Ông thậm chí còn sốt sắng giải thích hơn cả chúng tôi.

“Giám đốc Trương gọi điện báo từ tối qua rồi.”

Mẹ chẳng để tâm, ngược lại thì quay sang tôi Chu Hạ Bạch. ràng là bà nghi ngờ sự bất thường của chúng tôi nhiều hơn.

“Con uống nhiều quá ngủ lại nhà bạn.”

“Con cũng uống nhiều, mẹ biết mà.”

“Mấy người uống say đều ngủ khò khò, tụi con thì trông cứ như cả đêm không ngủ , lạ nhỉ.”

Mẹ lại rót thêm một ly giải rượu, đẩy về phía tôi: “Quả không hổ là người một nhà.”

Cả ba chúng tôi cùng lúc nhấp một ngụm , động tác nhau ngượng ngùng.

Mẹ hẹn đi shopping với mấy người bạn, trên bàn ăn nhanh chóng còn lại ba người chúng tôi, lớn trừng bé.

“Ba, tối qua ba không ngủ ở nhà chú Trương đúng không?” Chu Hạ Bạch là người đầu tiên tấn công.

Chu Chu không đáp ngay, ánh đảo qua Chu Hạ Bạch rồi dừng lại trên người tôi: “ còn đứa hôm qua đi đâu?”

Tôi sực nhớ chiếc Bentley trắng đêm qua, hệt chiếc mà sáng nay ông lái về.

Ba thu hồi ánh , đổi sang vẻ đắc thắng: “Chuyện của đứa, ba có coi như không thấy. … cũng sẽ không nói với Như.”

Một chữ “cũng” được ông dùng khéo léo,

ràng muốn đạt được một kiểu hiệp nghị ngầm với chúng tôi. Đúng là thương nhân có khác, chuyện gì cũng có tính thành lợi ích đôi bên.

“Ba đang ngoại tình !” Chu Hạ Bạch kích động đập bàn đứng dậy.

Ba đặt chén xuống, nhíu mày: “Còn đứa, chẳng phải cũng đang vi phạm luân thường đạo lý sao?”

Chu Hạ Bạch bị chặn họng, không nói thành lời.

Lẽ anh có nói rằng chúng tôi không có quan hệ máu mủ, nhưng vì muốn giữ bí mật giúp tôi, anh nghiến răng, siết chặt lấy cạnh bàn.

Tôi không nổi nữa, cuối cùng đứng phắt dậy: “ Chu Hạ Bạch không phải anh ruột!”

Dù sao Cố Phong cũng đã nói kế hoạch chuyển hướng, giữ bí mật về thân phận cũng chẳng cần thiết nữa.

Tôi kéo tay Chu Hạ Bạch sang phía .

Trong ánh kinh ngạc của cả người, tôi nhấn mạnh từng chữ: “Chúng không có quan hệ huyết thống. tổng giám đốc Chu, Chu Hạ Bạch ở bên nhau thì cũng là chuyện hoàn toàn hợp tình hợp lý. Không như ông.”

Cách xưng hô xa bất ngờ khiến Chu Chu có phần hoang mang.

Ông từ từ đứng dậy, giọng nói cũng mất đi sự tự tin ban đầu: “Chẳng lẽ… đứa đã biết rồi?”

Tôi Chu Hạ Bạch liếc nhau, câu nói bất ngờ khiến cả đều ngây người.

Lẽ nào… Chu Chu đã sớm biết tôi không phải con ruột nhà họ Chu rồi sao?

16

“Chu Hạ Bạch đúng là không phải con ruột của ba.”

Tôi tưởng nghe nhầm, lập tức quay sang Chu Hạ Bạch. Thấy sắc anh trắng bệch, chắc cũng bị sốc nặng.

Chu Chu nói, ông là chồng sau của mẹ. Lúc cưới mẹ thì bà đã mang thai. đứa bé chính là Chu Hạ Bạch.

“Ba không có khả năng sinh con, nhưng vẫn luôn coi thằng bé như con ruột.” Chu Chu tháo kính, day trán, rồi quay sang tôi, “Còn Đại Đại là đứa con được ba nhận nuôi từ anh trai.”

Dĩ nhiên ông đâu biết, anh trai ông đã sớm bị Cố Phong mua chuộc, gọi là gái ngay từ đầu vốn đã chẳng hề tồn tại.

“Chu Hạ Bạch, Đại Đại… Ba thật lòng yêu mẹ tụi con. Ba phạm phải lỗi mà người đàn ông nào cũng dễ mắc phải thôi. Ba hứa sẽ nhanh chóng cắt đứt với Tề Miêu, ba với cô là chơi bời chút thôi.”

Câu chuyện ngoại tình này, chẳng hiểu sao qua miệng ông lại nhẹ hều như mây bay gió thoảng. Đã lấy dục vọng nhất thời để biện minh thì chớ, lại còn không quên nhấn mạnh biết giữ chừng mực.

Tôi nghe mà tức nghẹn họng, nhưng Chu Hạ Bạch thì vẫn im lặng. Anh giữ nguyên tư thế suốt cả đoạn.

“Sao lại là ‘nhanh chóng’ mà không phải ‘ngay lập tức’?” Tôi khó chịu lên tiếng, nhưng liếc Chu Hạ Bạch vẫn ngơ ngác, bèn tiếp tục phản bác lại, “Ông đã phản bội hôn nhân rồi, còn nói yêu với thương gì nữa?”

“Đại Đại, ba đang nói chuyện với Hạ Bạch!”

Chu Chu chắc đang nghĩ tôi là người nhà, sẽ đứng về phía ông. Thế ông nhắm Chu Hạ Bạch.

Thấy anh mãi không trả lời, ông bắt đầu chuyển sang uy hiếp: “Hạ Bạch, bao năm qua ba đâu có đối xử tệ với con đúng không? Ba mẹ con phải hạnh phúc như nào thì con mới có tiếp tục con trai nhà họ Chu chứ? Vả lại chuyện con với Đại Đại, ba cũng không hề phản đối mà.”

Chưa nói dứt câu, Chu Hạ Bạch đã cầm chén hắt thẳng ông. Nước lấm tấm dính đầy mấy cọng trên ông.

“Mẹ nghĩ sao là do mẹ quyết định.” Chu Hạ Bạch đẩy ghế, lạnh nhạt liếc ông một , “Còn con không muốn có một người cha phản bội tình cảm.”

Nói xong, anh quay người bỏ đi. Tôi cũng lập tức chạy theo.

Trước khi khỏi cửa còn không quên ngoái lại bảo Chu Chu: “Ông đi lại xét nghiệm ADN đi. Vì tôi cũng chẳng phải con ruột ông đâu.”

Sau tôi theo Chu Hạ Bạch một đoạn dài, phát hiện anh cứ đi loanh quanh vô định, như một đứa trẻ bị lạc không tìm được đường về.

Thấy tâm trạng anh tụt xuống gần đáy, tôi cũng không dám lên tiếng.

“Đại Đại, về đi.” Anh đột ngột dừng bước, tôi không phanh kịp đâm sầm lưng anh.

Chu Hạ Bạch cả người cứng lại, cơ bắp căng lên.

“Nhưng đâu còn là nhà của nữa, về gì?”

“Xét nghiệm ADN anh là của anh mẹ.” Chu Hạ Bạch cười khổ, “Xem … người thật sự ‘giả’ chính là anh.”

“Chu Hạ Bạch, anh nghĩ gì ? cũng là giả đấy thôi.”

Tôi là một đứa trẻ mồ côi đúng nghĩa, không nghi ngờ gì cả.

Tôi nắm lấy tay anh, bỗng phấn khởi: “Hể? chẳng phải chúng ta quá xứng đôi rồi sao?”

Chu Hạ Bạch tôi rất lâu, cuối cùng cũng bật cười.

đây, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.

17

Giờ đây, Chu Hạ Bạch không còn nhà để về. Cùng lúc tôi bỗng nghĩ một cách tiện cả đôi đường.

Thế là tôi kéo anh về căn nhà nhỏ của Cố Phong.

Chẳng phải ông muốn có một đứa con trai sao? Giờ tôi đưa về ông một đứa như anh không phải quá hợp lý à? Thêm nữa nếu Cố Phong có bản lĩnh hơn tí nữa, còn có kiếm thêm một cô vợ. Phen này ông phải cảm ơn tôi sát đất mới được.

Về nhà, thấy chàng trai cao lớn đứng cạnh tôi, Cố Phong đang tưới hoa thì ngây người.

Ánh ông dán chặt gương cực kỳ của Chu Hạ Bạch, mức nước tưới chảy tràn lên giày mà cũng không nhận .

“Cậu là…”

“Chào chú, là Chu Hạ Bạch, bạn trai của Đại Đại ạ.” Anh tự giới thiệu trơn tru không chút do dự.

ràng khí chất kiêu ngạo của Chu Hạ Bạch mới ngủ yên chưa tới một tiếng đã quay trở lại.

“À, thì quá tốt, mau nhà đi!” Khóe miệng Cố Phong như muốn kéo tới tận mang tai.

“Chắc phải phiền chú mấy hôm tới.” Chu Hạ Bạch hơi ngượng ngùng, “Nhưng chú yên tâm, tìm được chỗ ở là dọn đi ngay.”

“Khách sáo gì chứ! Muốn ở bao lâu thì ở!

Cậu là bạn trai của Đại Đại, cũng tức là con trai của tôi rồi!” Cố Phong vừa rót , vừa tất bật đi chuẩn bị phòng ngủ anh, bước đi còn nhẹ nhàng như bay.

Tôi rót Chu Hạ Bạch một cốc nước, bảo anh tự xem TV. Còn lên lầu tìm Cố Phong.

Tùy chỉnh
Danh sách chương