Bà nội tôi bệnh nguy kịch, trong cả thành phố này, chỉ có bạn trai tôi – Hạ Tử Châu – là người có thể ph//ẫu th//uật cho bà.
Tôi cầu xin anh suốt 27 ngày, anh mới bảo đã xếp lịch, sắp tới lượt bà.
Thế nhưng, bà nằm trong phòng m//ổ đợi đến ch, mà anh vẫn không xuất hiện.
Đêm đó, tôi lướt mạng, thấy cô “thanh mai trúc mã” của anh – Hứa Vy Vy – đăng ảnh sau ph//ẫu th//uật lên Weibo:
“May mà có anh bên cạnh. Hẹn trước một tháng, cuối cùng cũng được làm sớm ba ngày rồi~”
Tôi ch lặng.
Thì ra ngay ngày đầu tiên tôi cầu xin anh, anh đã đồng ý sang Hàn Quốc cùng cô ta đi làm thẩm mỹ.
Điện thoại reo. Tin nhắn của anh hiện lên:
“Vạn Di, hoãn ca m//ổ ba ngày nhé, bà em anh sẽ đích thân làm. Ngoan, hiểu cho anh một chút, anh đã hứa với Vy Vy rồi, không thể thất hẹn.”
“Thêm ba ngày nữa thôi, đợi mắt Vy Vy hết sưng, anh sẽ về m//ổ cho bà.”
Ba ngày sau, khi anh cầm bảng thông tin bệnh nhân chuẩn bị vào phòng ph//ẫu th//uật , mới sững sờ nhận ra—
bà tôi đã qua đời.