Giới thiệu truyện

Khi bị Lục Bạch Du từ hôn, ta đang thêu nốt những vân mây cuối cùng trên giá y.

Nghe đâu trong buổi đại triều hôm ấy, vị tướng quân ý khí phong lẫm quỳ nơi ngự tiền, thần sắc kiên quyết mà tấu rằng: “Thần không cầu phong thưởng chỉ nguyện xả bỏ toàn bộ chiến công.

Một nửa đổi lấy thánh chỉ giải trừ hôn ước với Hạ Vân Lăng, một nửa cầu bệ hạ ban hôn thần với Lan Ảnh.”

Ba năm chinh chiến sa trường, chiến công hiển hách nhưng rốt cuộc điều hắn mong cầu lại chỉ là một đạo hưu thư.

Mũi kim nhọn vô tình đâm vào đầu ngón tay, huyết châu tươm ra đỏ thẫm.

Ta cúi đầu nhìn song không đổi sắc mặt, chỉ khẽ lau đi.

Ngay sau đó, ta vào cung khấu đầu thỉnh một đạo thánh chỉ – ngày thành thân vẫn không đổi, chỉ là thay người sánh vai.

Nghe nói vị chất tử từ nước láng giềng sang phong thái tao nhã, dung mạo tuấn mỹ như ngọc, đúng là người khó gặp trong chốn nhân gian.