Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 36

không có những mối quan hệ chằng chịt, không có mưu mô đấu đá vặt vãnh — tất đều hướng đến một mục tiêu duy nhất: làm sản phẩm đỉnh cao.

Tôi tìm được niềm vui sáng tạo và giác thành tựu đã lâu không .

Thỉnh thoảng, tôi nghe được vài tin tức từ công ty , đồng nghiệp hoặc anh Lưu — săn đầu .

Nghe nói Vương Phó Tổng bị ghi kỷ luật, điều chuyển khỏi vị trí quan trọng.

Tiền Thắng “nghỉ hưu sớm” lý do sức khỏe.

Triệu Hải chẳng khá hơn, thành tích bết bát, dần bị cho rìa.

Tề Giai Văn cuối cùng nộp đơn từ chức, nghe nói được cha cô sắp xếp nước ngoài.

cái “quy định” từng làm khó tôi kia — tất nhiên chẳng ai nhắc đến nữa.

Mọi , dường như đã trở sự bình lặng.

có những vết thương, đã in hằn mãi mãi.

Có những bài học, cần được khắc ghi.

Cuối tuần, thỉnh thoảng tôi vẫn điện trò Ngô Thiên bên Đỉnh .

Anh ấy tỏ hiểu và thông cho tôi rời đi, thậm chí đùa rằng nếu tôi không vui công ty mới, Đỉnh luôn rộng cửa chào đón.

Anh nói thêm rằng, chính vì tôi nghỉ mà họ đã mất hoàn toàn niềm tin vào công ty , chấm dứt mọi hợp tác tiếp theo, đồng tìm kiếm đối tác mới.

“Lâm à,” Ngô Thiên khái trong điện thoại, “ lần này, tôi sự hiểu một điều. Cạnh tranh giữa các doanh nghiệp, nói cho cùng vẫn là cạnh tranh về con . Một công ty không được tài sẽ không có tương lai.”

Tôi chỉ cười, không bình luận gì.

Chỉ lặng lẽ nhìn ngoài cửa sổ, nơi khuôn viên công ty mới ngập tràn cây xanh và những đồng nghiệp trẻ tuổi, ánh mắt rực sáng, hối hả bước đi.

Nơi , mới sự là tương lai.

Chương 19

gian trôi , công tại công ty mới bận rộn đầy hứng khởi.

Tôi cùng đội ngũ của mình đã vượt từng thách thức kỹ thuật, sản phẩm tiến triển nhanh và sớm được thị trường đón nhận.

Công ty vừa hoàn thành một vòng vốn mới, định giá tăng vọt, và giá trị cổ phần tôi nắm tăng theo.

Điều quan trọng hơn , tôi nhận được sự tôn trọng và tin tưởng thực sự.
Một ngày nọ, tôi bất ngờ nhận được cuộc từ Tần Chủ tịch – Chủ tịch hội đồng quản trị của công ty .

Giọng ông mang theo chút mệt mỏi và trải đời: “Lâm , không làm phiền cháu chứ?”

“Chào Tần Chủ tịch.” Tôi hơi bất ngờ, vẫn phép lịch sự.

“Nghe nói cháu làm tốt công ty mới, mừng cháu.” Ông ngừng một chút, giọng trầm hơn, “Hôm nay điện, một là mừng cháu, hai là… thay mặt công ty, xin gửi lời xin lỗi vì những không vui trước . Quả thực, công ty đã có những thiếu sót, khiến cháu phải chịu thiệt thòi.”

Tôi im lặng một lúc, trả lời: “Tần Chủ tịch nói quá lời . Mọi đã . Cháu sự biết ơn quãng gian công ty , nhờ đó mà cháu trưởng thành hơn nhiều.”

Tôi nói lòng. Nếu không có những va vấp đó, có lẽ tôi đã không đủ quyết đoán để rẽ hướng và nắm lấy cơ hội mới.

“Cháu nghĩ như vậy tốt quá.” Tần Chủ tịch thở dài, “Nói là, sau khi cháu rời đi, công ty chịu tổn thất không nhỏ. Dự án Đỉnh bị cắt đứt, tinh thần nhân viên đi xuống. là một bài học đau đớn chúng tôi.”

ông đổi giọng, mang theo chút hy vọng: “Nếu… ý tôi là nếu, trong tương lai công ty thay đổi, tạo được môi trường công bằng, biết trân trọng tài… cháu có từng nghĩ đến quay không? Mọi điều kiện đều có thể thương lượng.”

Tôi sững .

Không ngờ Tần Chủ tịch đích thân đưa cành ô liu như vậy.

Đó rõ ràng là sự thừa nhận lớn nhất đối giá trị của tôi.

thế đã đổi thay. Tôi giờ tiến nhanh trên một con đường hoàn toàn mới.

Tôi nhẹ nhàng kiên quyết từ chối: “ ơn Tần Chủ tịch đã quan tâm và chân cháu. hiện tại cháu ổn công ty mới. đội ngũ và dự án đều trong giai đoạn then chốt, cháu cần có trách nhiệm lựa chọn hiện tại. Tạm cháu chưa nghĩ đến thay đổi.”

Bên kia đầu dây, Tần Chủ tịch im lặng vài giây bật cười nhẹ: “Được , chú hiểu. cháu tiền đồ xán lạn! Sau này liên lạc nhé.”

ơn Tần Chủ tịch, công ty ngày càng phát triển.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương