Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thầm Thì từ trước tới luôn nghiêm túc, ít nói. Đêm tân hôn tôi chuẩn bị đủ loại đạo cụ , mà anh ấy chẳng hề hứng thú. Sau này trong nhà không bao mấy món đó.
Cây nến nhiệt độ thấp kia chắc chắn không phải tôi mua, mà càng không thể là do Thầm Thì mua.
“Cái này là do lần tụ tập , anh chơi trò thử thách thua, bị phạt nên bị tặng đó.” Anh nhận lấy, vờ như tùy ý quăng ghế sau.
“ tặng là Thiền Thiền à?”
“Ừ.”
Thầm Thì mặt không cảm xúc khởi động .
Thiền Thiền tự nhận fan cuồng Thầm Thì. Từ năm nhất đến năm tư, học kỳ nào đăng ký lớp anh, buổi nào chễm chệ hàng ghế đầu.
Vì , Thầm Thì mới dần để mắt tới cô ta. Hồi đó anh còn cười nói với tôi rằng cuối cùng fan trung thành .
Sau đó anh “tình cờ” trở thành giảng hướng dẫn văn Thiền Thiền. Kể từ đó, ngày nào cô ta nhắn tin anh, phần lớn nói về văn, nhưng thi thoảng lại xen vài câu đời thường, kiểu như:
“ Thầm, em giới thiệu quán nướng Hàn siêu ngon nha, không đi thì em heo luôn!”
“ Thầm, Trung Thu vui vẻ nhé, em tự tay bánh dẻo lạnh để trên bàn việc đó!”
“ Thầm mặc áo sơ mi xanh nhìn bảnh ghê, đúng là em khác!”
Dù anh không bao trả lời lại, nhưng… vốn uống lành mạnh như anh đột nhiên lại dẫn tôi đi quán nướng đó. vốn ghét đồ ngọt lại bắt đầu bánh dẻo lạnh. chẳng bao để tâm mặc lại thường xuyên diện áo sơ mi xanh…
Thấy tôi im re, Thầm Thì liếc qua cái.
“Yên Yên, em đừng nghĩ nhiều, là trò đùa thôi mà.”
Tôi im lặng lúc, cười nhạt:
“Em tò mò, cô ta dùng nến phạt anh kiểu gì ?”
Bàn tay đặt trên vô lăng khẽ siết lại.
“ là lên lòng bàn tay thôi, mấy đứa toàn thích mấy trò vớ vẩn ấy.”
Ngay lập tức, tràn lên:
[Trời đất, chính gọi chính là “đứa ”, cưng chiều dễ sợ!]
[ chính xạo đó, thật là lên ngực, chính Thiền Thiền tận tay kìa!]
[ chính tình cảm với chính , nếu không sao không dám nói thật?]
[Ui mẹ ơi, truyện ngoại tình mà, căng quá trời!]
Nhìn dòng , tim tôi lạnh dần. Hóa tôi là chất xúc tác tình cảm họ thăng hoa? sáu năm hôn nhân tôi và anh là gì?
Tôi đỏ hoe mắt, không kìm nữa.
Anh lập tức giảm tốc, tấp vô lề.
“Yên Yên, đừng nghĩ nhiều. là tụ tập , mọi đùa thôi. Anh không tiện phá vui.”
Anh kéo tôi vào lòng, nhẹ giọng dỗ dành:
“Thôi nào, nếu em không thích thì lần sau anh sẽ từ chối, không đi nữa.”
Anh đang dỗ tôi nửa chừng thì điện thoại reo.
Anh liếc qua màn hình, ngay lập tức buông tôi .
“Anh ngoài nghe chút.”
Anh còn cố đi xa mấy bước mới bắt máy.
lại hiện:
[ chính lái đâm , khóc lóc gọi chính cứu đây.]
[Mau đi đi chính, chính đang cần anh kìa!]
[ chính bắt đầu dựa dẫm vào chính , ngọt xỉu!]
Tôi nhìn vào gương chiếu hậu, thấy Thầm Thì sốt ruột chạy lại.
“Yên Yên, việc gấp , anh không đi Nhật với em . Em xuống , tự gọi đi trước nhé?”
Tôi nhìn anh lạnh tanh: “Hôm nay là nhật em, anh chắc chắn để em đi mình?”
“Yên Yên, thật sự chuyện khẩn, gặp tai nạn, anh phải qua xem. Quà nhật anh sẽ bù gấp đôi, không?”
Tôi giả vờ ngạc nhiên: “Nghiêm trọng à? em đi cùng luôn, biết đâu giúp .”
Anh đang vội nên gật đầu đồng ý ngay.
nổ tung:
[ bóng đèn chi trời!]
[Phá khoảnh khắc ngọt ngào chính, phụ biến lẹ!]
[Tự chuốc lấy đau khổ đúng không?]