Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VMQ6ZmPXn

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Thì thì lo chạy khắp nơi giúp Thiền Thiền xử lý, tôi chỉ đứng chờ ở bãi đỗ .

Bỗng điện thoại tôi báo trừ tiền:

“Tài khoản đuôi 1234 đã chuyển khoản 180,000,000 đến tài khoản đuôi 5678.”

Tôi trừng , gọi ngay anh.

“Chuyện gì đây? Sao tài khoản em bị trừ 180 triệu?”

“Yên Yên, bên bị hại yêu cầu bồi thường 180 triệu mới chịu hòa giải. Thiền Thiền là viên, không có tiền, anh tạm ứng giúp cô .”

Tôi tức run: “Anh dùng tiền em để ứng ? Anh đã hỏi em chưa?”

“Yên Yên, Thiền Thiền là viên anh, anh không bỏ mặc cô . Sau sẽ trả lại, em yên tâm.”

Tôi cười giận: “Anh làm việc gì hỏi em một tiếng được không?”

Đầu dây bên kia rõ ràng mất kiên nhẫn, thở dài: “Yên Yên, chuyện nhà tiếp nhé.” xong cúp máy.

Không lâu sau, Thiền Thiền và Thì cùng đến bãi đậu .

vương lệ.

Tôi rút điện thoại, thẳng: “Tôi add WeChat cô nhé, chồng tôi ứng trước cô 180 triệu, cô chuyển lại tôi.”

Thiền Thiền không động đậy, mím môi tủi thân sang Thì.

“Yên Yên, chuyện để nhà tiếp nhé.” Anh né tránh, mở cửa .

Ngay sau đó, Thiền Thiền leo lên, thẳng ghế lái.

Tôi đứng đó, lạnh lùng .

Như lúc mới nhớ ra sự hiện diện tôi, cô quay sang, mặt đầy áy náy: "Xin lỗi chị dâu, bình thường em hay chỗ quen , quên mất là hôm nay chị ở đây."

Nghe như xin lỗi nhưng thực chất chả buồn nhúc nhích.

" quen ?" Tôi nhíu mày.

Thì có vẻ luống cuống, giải thích: "Chuyện là thế Yên Yên, có mấy lần tiện đường nên anh chờ cô luôn."

Anh tôi khó xử, giọng nhẹ nhàng dỗ: "Yên Yên, ghế nào chẳng vậy, em lên , Thiền Thiền phải ký túc, sắp hết giới nghiêm ."

[Không hiểu nữ cố chấp gì nữa, có mỗi cái chỗ làm căng.] [Chuẩn luôn, nam ngày nào đưa nữ học đó, nữ ghế nhiều hơn nữ .] [Giá nữ không có mặt thì tình cảm nam nữ chắc chắn thăng hoa hơn nữa.]

Hóa ra trong những người theo dõi "truyện", chỉ cần là nam nữ thì làm gì đúng, hợp lý.

Tôi sang Thì, mỉm cười: "Đã vậy thì, nếu chuyện học quan trọng hơn, anh đưa cô trước ."

"Vậy em?"

Tôi cúi đầu: "Anh quên sao? Hôm nay là nhật em . Em có tự một mình, nhưng không để học lỡ ký túc đâu."

Lúc Thì mới sực nhớ ra, hôm nay vốn là ngày anh phải cùng tôi đón nhật.

Anh lập tức cuống quýt, vội vàng xuống , nắm tay tôi đầy áy náy: "Hôm nay nhiều việc quá, anh quên mất. Yên Yên, anh xin lỗi."

tôi đỏ hoe, nước rơi từng giọt.

Thì cuống cuồng lau nước tôi: "Xin lỗi, xin lỗi, mình ăn mừng nhật ngay bây nhé."

Anh quay sang với Thiền Thiền: "À, Thiền Thiền, hay là em tự bắt trường nhé?"

Thiền Thiền sững người một lúc, đỏ hoe, lí nhí: "Bây trễ quá , em là con gái, một mình không an toàn lắm…"

Tôi ngẩng đầu : "Sao lại không an toàn được? Đây là trung tâm thành phố , công nghệ đều có nút báo động khẩn cấp hết . Hoặc em có gọi hoặc cùng phòng tới đón. Tính em tốt như vậy chắc bè đông lắm ha?"

[Nữ cố tình, đúng là muốn đẩy nữ tụi mình !] [Trời đất, đúng là ác độc, biết nữ bị cùng phòng cô lập vậy, đúng là đâm vào tim!]

Tùy chỉnh
Danh sách chương