Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Vậy Thầm Thì vẫn để yên ôm, lái xe con đường nhỏ vắng vẻ bên cạnh.
"Xuống xe!" – anh trầm giọng.
"Em không xuống!"
"Thầy Thầm, em không tin thầy lại không có chút cảm nào với em cả."
Thiền Thiền anh bằng đôi long lanh, khẽ nhíu mày, quyến rũ khỏi bàn.
Thầm Thì , hơi thở càng càng dồn dập.
"Đừng có hối hận đấy."
Anh tháo kính, ôm chặt eo Thiền Thiền rồi lao hôn hít như điên dại.
Tôi lạnh lùng nhấn nút bắt đầu ghi hình.
Trên màn hình, bình luận vỡ chợ:
[Lần đầu tiên lại trong xe, giữa trời mưa! Ai hiểu ? Quá kích thích!]
[Tôi thích mấy thể loại ngoại bí mật kiểu lắm luôn, nam cứ thế “do” tôi!!!]
[Rắc hoa rắc hoa! Ngọt chết đi !!!]
Mãi đến 1 giờ sáng, Thầm Thì mới về nhà. đó tôi đã nằm xuống giường giả vờ ngủ.
Anh cởi áo khoác, bất chui chăn, phía ôm lấy tôi.
Hơi thở nóng ẩm phả lên tai: "Yên Yên, anh yêu em."
Tôi chỉ thấy buồn nôn. Người bảo đàn ông ngoại xong thường vì tội càng giả vờ cảm với vợ. Chuẩn khỏi chỉnh.
Nên nếu chồng bạn bỗng ngày nào cũng “anh yêu em”, “anh nhớ em”, thì nên kiểm tra xem anh có đang “đầu tư ngoài luồng” không.
Tôi giật tay anh ra, quay người thẳng : "Anh đi đâu vậy?"
Thầm Thì né ánh , gãi mũi: "Đưa bạn học về xong bị trưởng khoa giữ lại bàn đề tài nghiên cứu, nên về trễ."
Tôi : "Vậy à?"
Anh bỗng bật cười, đè tôi xuống giường: "Không tin chồng mình à? Em đúng cần dạy dỗ lại!"
Nói rồi tay anh trượt xuống hông tôi.
Dùng thân mật để đánh lạc hướng ? Thật khiến người ghê tởm.
Tôi đẩy anh ra, mỉm cười: "Em có một bất anh."
đó mở ngăn kéo, lấy ra xấp giấy đưa tay anh.
"Chúc mừng anh, anh sắp làm ba rồi."
Thầm Thì lập tức tái mặt, tay run run cầm phiếu khám thai.
Anh đọc đi đọc lại, như không tin nổi.
Nước rưng rưng, anh ôm chầm lấy tôi, liên tục nói: " … em…"
Tôi biết lời của anh thật. Vì đứa trẻ , anh đã mong suốt 6 năm. Ngay khi cưới, anh đã rất muốn có con, nhưng tôi thì không. Dù anh luôn nói tôn trọng, nhưng ánh hụt hẫng kia chẳng che .
Đứa bé do tôi vô mang thai. Ban đầu định lặng lẽ bỏ, nhưng nghĩ đến anh, tôi mềm lòng giữ lại.
Chỉ không , đúng ngày định báo tin vui, tôi lại phát hiện cây nến sáp trong xe anh…
Tôi vỗ nhẹ lưng anh, giả vờ ngây thơ: " vậy? Tự nhiên lại ? Anh có gì phải em?"
Cơ thể anh thoáng cứng lại, ngồi dậy, lau nước : "Gần đây anh bận quá, không chăm sóc tốt em. Anh vì điều đó."
Đến nước anh vẫn muốn lừa tôi!
Tôi mỉm cười dịu dàng: "Không đâu. Công việc ở trường quan trọng , em hiểu ."
Thầm Thì nhẹ nhàng xoa bụng tôi, ánh chân thành: "Yên Yên, anh sẽ yêu em nhiều nữa… thật nhiều nữa."
Ngay đó, màn hình bình luận lại nổ tung:
[ đúng nam sắp viên mãn thì phụ lại mang thai chứ!!]
[ hỏi đứa bé có thể “bỗng dưng” biến mất không? Đừng cản trở yêu của tôi!]
[Tôi nghi phụ có ý đồ đấy!]
[ làm vậy khiến nam áy náy, vậy ngọt ngào với nữa?!]
[Yên tâm đi, tụi tôi đầy chiêu, sắp tới màn “hắc hóa” truy chồng cực gắt!]
Theo “spoiler” đám bình luận, về Thiền Thiền sẽ cố hãm hại tôi, khiến Thầm Thì tưởng tôi đẩy ngã cầu thang. Kết quả Thiền Thiền gãy một chân.