Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fYNUXiHw8

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

"Yên Yên!!" – Thì lao ra, chiếc dép văng mất từ lúc nào.

Tôi co người trên chiếu nghỉ, cảm thấy dòng chất lỏng ấm nóng chảy từ đùi trong .

Cúi đầu nhìn, váy ngủ đã loang đầy .

Tôi gào thảm thiết, chưa bao giờ thảm thiết thế: "Con tôi! Con tôi!!"

Sắc mặt Thì lập tức tái nhợt.

Anh gần lăn cầu thang bế tôi .

Thiền Thiền vẫn đứng trên đỉnh cầu thang, hai rẩy bám lấy lan can, mặt cắt còn giọt .

Tôi vừa khóc vừa níu chặt Thì, rẩy: " hiểu sao, cứ mỗi lần Thiền Thiền đến lại mấy điều kỳ quặc. Cô anh yêu cô , tin, thì cô đẩy !"

Thiền Thiền hét: " phải tôi! tự ngã! Cô vu oan cho tôi!"

Tôi bám lấy cổ áo Thì, khóc đến tan nát: " Thì, rốt cuộc sao? Anh và cô rốt cuộc quan hệ ?"

Tôi cố ý bàn dính lướt qua cổ áo trắng tinh của anh.

"Đừng nghe cô linh tinh! Anh với cô chẳng hết! Bây giờ anh đưa đi viện!"

Thiền Thiền , lao kéo áo Thì, nước mắt tuôn mưa: " Thì! Anh dám anh với ? Anh với đã…"

Chưa kịp hết câu, Thì đã vung tát cô mạnh.

"Nếu con tôi mệnh hệ , cả đời tôi sẽ tha thứ cho cô!" – anh nghiến răng, mắt đỏ ngầu.

Thiền Thiền đứng chết trân, nước mắt lã chã.

Thì bế thốc tôi , lao thẳng cầu thang.

Bình luận điên cuồng hiện đầy màn hình:

[ vậy trời?! Sao lại đột ngột thế !]

[Toang rồi, tình cảm nam chính giờ khó mà cứu vãn.]

[Đừng mà, xin đừng “be” !!!]

[Tôi nghi biết đó! Đột nhiên thông minh hẳn !]

[ khốn nạn, dám hại bé cưng chính của tụi tui!!!]

Trên đường đến bệnh viện, tôi nằm sau xe khóc thút thít ngừng.

Thì vượt ba đèn đỏ, môi dưới cắn đến rỉ , hiện rõ trong gương chiếu hậu.

Khi tôi lại kêu đau tiếng, anh bất ngờ đấm mạnh vào vô lăng.

"Đừng sợ, Yên Yên. Anh tuyệt đối và con gặp đâu!" – anh rẩy méo mó.

Tôi khẽ cười lạnh, lén nhét túi giấu dưới váy dưới ghế ngồi.

ra, thai … tôi đã lặng lẽ bỏ từ vài ngày trước rồi.

hôm nay, chỉ màn kịch tôi dựng công phu xử lý Thiền Thiền thôi.

Tôi làm bộ yếu ớt:

" Thì, lát nữa Trương Hiều Lạc, bạn thân của làm người trách. cô ấy mới yên tâm."

"Được! yên tâm, mọi thứ cứ anh lo!" – anh gật đầu rụp.

Nửa tiếng sau, tôi được đưa vào phòng cấp cứu.

Trương Hiều Lạc vừa bước vào đã lật tấm khăn phủ trên người tôi :

"Cắt đi, dừng diễn. Dậy đi!" – cô ấy bất lực.

Tôi nắm lấy cô ấy: "May mà cậu, chứ thì tôi cũng chẳng biết diễn màn thế nào nữa."

Cô ấy gạt tôi ra, bực bội: "Vì gã tồi thế, cậu sự phải phí công bày trò à? bằng chứng ngoại tình thì đơn phương ly hôn luôn cho nhanh!"

Tôi lắc đầu: "Cậu hiểu. Tôi thù rất dai. Tôi chỉ muốn ly hôn, tôi muốn phá tan cặp gian phu dâm đó! Tôi muốn Thì cả đời nhớ tới tôi phải mang theo áy náy. Tôi thể họ sống hạnh phúc chưa từng !"

Trương Hiều Lạc nhếch mép: "Chuẩn Ma Kết! Bạn thân mười mấy năm, tôi theo tới cùng!"

Tùy chỉnh
Danh sách chương