Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Không gian quán cà phê dường đóng băng lại. Khôi đứng đó, một pho tượng, đôi mắt anh dán chặt bụng tôi, rồi lại chuyển gương tôi, hoang mang đau đớn không gọi tên.

“Có thai?” Anh lặp lại, giọng nói khàn đặc, gần không nghe thấy. “Em… em nói thật sao, An?”

Tôi gật đầu, không còn sức lực để nói dối hay che giấu. “Phải. Em có thai.”

Khôi lảo đảo lùi lại thêm một bước, anh đưa tay day thái dương, vẻ lộ rõ choáng váng. “Tại sao…? Tại sao em lại giấu anh? Tại sao em không nói anh ?”

“Anh em nói chứ?” Tôi hỏi ngược lại, giọng tôi bật cay đắng. “Nói với người đàn ông đã vứt bỏ em, người đàn ông đã nói không có con rằng em mang mình giọt m.á.u của anh sao?”

Những nói đó những mũi tên tẩm độc, không chỉ cứa Khôi còn xé nát chính trái tim tôi. Nhưng tôi không kìm nén được nữa, tất những nỗi đau, uất ức bấy lâu nay đều bùng nổ.

Khôi ngẩng phắt dậy, mắt anh rực lửa. “Anh chưa bao giờ vứt bỏ em, An! Anh chưa bao giờ nói không có con! Em nói cái vậy?”

“Anh chưa từng nói sao?” Tôi cười nhạt, nước mắt lại chực trào . “Vậy những anh nói bệnh viện là ? Cái lý do anh đưa để ly hôn là ? Anh nói anh không em một gia đình trọn vẹn, anh nói anh không có con, anh nói anh không em phải chịu khổ!”

Khuôn Khôi tái đi, anh lùi lại một bước, bị một cú đ.ấ.m mạnh. “Anh chưa bao giờ nói những đó, An. Ý anh không phải vậy.”

“Vậy ý anh là ?” Tôi gào , không kìm nén được cảm xúc nữa. “Ý anh là anh lạnh nhạt với em, anh tránh em, anh ép em ký ly hôn? Ý anh là anh nói anh không ràng buộc em với một tương lai mờ mịt?”

Khôi tiến lại gần tôi, anh nắm chặt lấy bả vai tôi, mắt anh nhìn tôi khẩn thiết, tuyệt vọng. “Anh chưa bao giờ ép em ly hôn, An! Em là người đòi ly hôn trước! Em là người bỏ đi!”

“Anh nói dối!” Tôi vùng vằng, cố gắng thoát khỏi tay anh. “Anh là người đề nghị ly hôn trước, Khôi! Anh là người nói chúng ta không còn phù hợp! Anh là người nói anh giải thoát em!”

Đó là ký ức khắc sâu tâm trí tôi. Cái đêm định mệnh ấy, anh ngồi đối diện tôi, mắt anh lạnh lùng, anh thốt những chia tay nghiệt ngã.

Khôi buông tôi , anh lùi lại, nhìn tôi bằng mắt không tin nổi. “Anh chưa bao giờ nói những đó. Anh chưa bao giờ ly hôn. An, em có nghe rõ không?”

“Anh chưa từng?” Tôi bật cười, nụ cười chua xót. “Vậy ai là người đã gửi ly hôn đến luật sư của em? Ai là người đã ký sẵn đó? Ai là người đã để lại ly hôn trên bàn bếp buổi sáng em đi khỏi?”

Những của tôi khiến Khôi hoàn toàn sững sờ. Anh lắc đầu, vẻ anh trắng bệch .

“Anh không em nói .” Anh lắp bắp. “Anh chưa bao giờ gửi ly hôn. Anh chưa bao giờ ký đó. Anh chưa bao giờ ly hôn em, An!”

Tôi nhìn anh, mắt nghi hoặc. Có phải anh nói dối? Có phải anh cố gắng chối bỏ trách nhiệm? Hay là… có điều đó tôi không ?

“Anh không sao?” Tôi hỏi lại, giọng nói hoài nghi. “Vậy ly hôn đó từ đâu ? Chữ ký của anh trên đó là giả sao?”

Khôi không trả ngay. Anh đứng đó, mắt anh nhìn xuyên qua tôi, cố gắng lục lọi một ký ức nào đó. Gương anh căng thẳng, một nếp nhăn sâu hiện rõ giữa hai hàng lông mày.

“Chữ ký…” Anh lẩm bẩm, rồi đột nhiên mắt anh lóe . “Chữ ký… Anh nhớ rồi. Có lần anh ký một số liên quan đến dự án mới của công ty. Có một tập tài liệu dày cộp, anh chỉ ký những chỗ được đánh dấu không đọc kỹ nội dung. thư ký của anh, Mai, ấy nói đó là gấp.”

Tim tôi đập mạnh. Mai? thư ký riêng của Khôi? Một gái xinh đẹp, sắc sảo, luôn tỏ thân thiện với tôi, nhưng tôi luôn cảm thấy có đó không ổn ở ta.

“Ý anh là…” Tôi lắp bắp, một ý nghĩ kinh hoàng chợt lóe đầu. “Ý anh là ta đã lừa anh ký ly hôn?”

Khôi không trả . Anh lập tức rút điện thoại , gọi một cuộc điện thoại gấp gáp. “Phong, kiểm tra ngay tôi tất các Mai đã đưa tôi ký vòng sáu tháng qua, đặc biệt là những có dấu hiệu gấp gáp, không cần đọc kỹ. Kiểm tra hồ sơ ly hôn của tôi An.”

Tôi đứng đó, bàng hoàng. Nếu những Khôi nói là thật, nếu Mai thực đã sắp đặt mọi chuyện, vậy thì… cuộc hôn nhân của chúng tôi đã bị hủy hoại bởi một âm mưu hèn hạ.

Sau cúp máy, Khôi quay sang tôi, mắt anh vẻ hối hận giận dữ. “An, anh xin lỗi. Anh đã quá tin người. Anh đã quá sơ suất. Anh không hề chuyện này.”

“Tại sao ta lại làm vậy?” Tôi hỏi, giọng nói run rẩy. “ ta được lợi chia rẽ chúng ta?”

Khôi siết chặt tay, hàm răng nghiến ken két. “Anh không . Nhưng anh sẽ tìm . Anh sẽ không để chuyện này yên. Anh sẽ làm rõ mọi chuyện.”

Tôi nhìn Khôi, lòng ngổn ngang trăm mối. Nỗi đau của phản bội, tức giận, một chút hy vọng mong manh. Có lẽ nào, tất chỉ là một hiểu lầm lớn? Có lẽ nào, cuộc hôn nhân của chúng tôi không hề đổ vỡ vì tình yêu cạn kiệt, vì một âm mưu hèn hạ?

Nhưng rồi, một câu hỏi khác lại hiện đầu tôi, sắc nhọn một mũi dao. “Vậy còn chuyện anh không có con? Anh cũng bị lừa sao?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương