Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

“Bảo bối… đừng rời xa anh…”

Tôi càng cố gỡ tứ chi cậu ta ra, cậu ta càng quấn chặt.

Cuối cùng tôi mệt lả, còn cậu ta thì càng ngon.

kiểu gì chất lượng cao thế trời?

Sáng hôm sau, vừa mở đã thấy tôi — người bị ôm suốt đêm, thâm quầng gấu trúc.

Cậu ta nhướng mày, cười sáng lạn:

“Chào buổi sáng, ~”

Tôi không cảm xúc, cậu ta:

“Cậu thấy tôi chỗ nào tốt?”

Cậu ta nhéo tôi:

chỗ nào tốt.”

cả đêm, giờ tôi không nhịn nữa, tóc rối ổ gà, trừng lườm cậu ta:

“Sao tối cậu không mình?!”

Cậu ta hơi nhíu mày, quanh tôi đang nhớ gì đó, ra vẻ áy náy kết luận:

“Hình tôi mộng du.”

“Tối tâm trạng không tốt, chút rượu. Tôi rượu hay mộng du, không ngờ chui sang cậu.”

Tôi chợt nhớ tới lời mớ cậu ta hôm , cái câu “đừng rời xa anh”.

Vậy … thất tình nên mới buồn bã rượu?

Nhưng tôi chưa từng nghe nói bạn gái ?

đúng, tôi đâu thân thiết đến mức biết riêng tư ba người họ.

Cậu ta ngồi dậy, ánh cụp xuống, giọng trầm thấp:

“Xin lỗi nhé, làm phiền cậu . Lần sau rượu, tôi thà ngoài đường không về ký túc nữa.”

Cậu ta đột nhiên mềm giọng vậy, tôi không nỡ giận.

Thế vẫn nghiêm, nhưng giọng khẽ khàng bảo:

“… thôi, ít .”

gật ngoan ngoãn, kết hợp với dáng vẻ ngơ ngác sau khi mới tỉnh , trông ngoan học sinh mẫu giáo.

khuôn xinh trai được Nữ Oa nặn kỹ kia, tôi… thật sự hết giận nổi.

9

Đêm hôm đó, khi mang nụ cười tươi nắng đứng cạnh tôi, tôi bắt nghi ngờ cậu ta cố tình.

, thằng phòng mình chơi, chẳng may làm đổ lon cola lên tôi .”

“Tối nay tụi mình nằm tạm nhé~”

Tôi nghi ngờ hỏi :

“Thằng đâu nước ga ?”

Thằng — người đang lù lù xuất hiện trong phòng, liếc gương rạng rỡ , lập gật lia lịa:

“Tô cậu nhớ nhầm ! Tớ mê cola nhất luôn!”

“Xin lỗi nha lão , tớ trượt tay cái tè le… làm cậu không luôn!”

rộng lượng vỗ vai thằng tống cổ cậu ta ra ngoài, sau đó quay tôi bằng ánh cún con chờ chủ.

Tôi đảo quanh ký túc:

“Kỷ Dã với Ôn không ở đây, cậu họ được ?”

“Không được.” lắc .

“Lão Kỷ tính tình nóng lửa, biết tôi leo lên cậu ta thì tôi xác định xong đời.”

“Còn … thật lòng tôi hơi sợ cậu ấy.”

Tôi cậu ta đầy cạn lời.

Cậu ta thì tôi bằng ánh tha thiết.

Không đỡ nổi.

Tôi đành hàng, lập quay tránh ánh cậu ta.

Và thế , ba bốn ngày tiếp theo, lấy lý do chăn gối mới chưa về, quấn lấy tôi hình với bóng.

Từ học đến , không rời nửa bước, đến mức khiến tôi ảo giác hai đứa đang yêu nhau.

Chết tiệt thật.

10

Một tuần trôi .

Kỷ Dã và Ôn cuối cùng trở về.

Khi Ôn hỏi tôi muốn cùng cậu ấy đến thư viện không, chỉ nghĩ tới thoát khỏi dính sam, tôi lập gật lia lịa.

Tùy chỉnh
Danh sách chương