Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

4

Cảm nhận một giọt nước mắt rơi xuống mu bàn , tôi người bồn chồn, không thoải mái chút nào.

Làm tôi bắt nạt anh không bằng, rõ ràng chính anh mới là kẻ đã lừa dối tôi từ đầu đến cuối kia mà.

lẽ đây lại là chiêu trò mới của gã thiếu gia điên khùng này sao?

“Anh khóc cái gì mà khóc…”

Cuối cùng tôi vẫn không nhịn mà hỏi một câu.

nắm lấy cổ tôi, dùng ngón của tôi để lau giọt nước mắt trên mặt mình, giọng điệu uất ức đến cực điểm:

“Vì em ghét anh.”

“Tôi không nên ghét anh sao?” Tôi hỏi ngược lại.

“Chính anh đã luôn lừa dối tôi gì.”

11

Hóa anh ta đã gặp tôi từ lâu, lần gặp trước là tại công ty của bố tôi. 

Để tiếp cận tôi, anh ta đã dò la trò chơi tôi yêu thích, rồi thiết lập mọi cơ hội gặp gỡ. Tất chuyện “ cờ” này thực chất đều là bước đã tính toán kỹ lưỡng từ trước.

“Anh rõ ràng có rất nhiều cơ hội để trực tiếp nói tôi biết, vậy mà anh cứ để tôi mỗi ngày đều phải sống lo âu sợ hãi, sợ phải gả một gã điên xa lạ nào đó.”

“Anh yêu đương qua mạng với tôi suốt bốn tháng trời. Mỗi ngày xoay tôi chong ch.óng là vui lắm nhỉ? Nghe tôi khóc lóc nói mình sợ hãi, anh hào lắm sao?”

“Lại nhận mình là kẻ què quặt, tính thì tệ hại đến mức ai thèm ngó tới, cứ thế dọa dẫm tôi. Nghe tôi lo lắng đến mất ăn mất , anh cười đến rách miệng luôn rồi chứ gì?”

Tôi chống nạnh tung một tràng chất vấn liên tiếp, quên phắt mất người đàn ông trước mặt mình đây chính là tổng tài của tập đoàn lớn nhất thành phố A, là “vị tổ tông” mà bố tôi phải quỳ lụy cầu cạnh.

Anh giữ im lặng, ngoan ngoãn nghe tôi giáo huấn, một câu cũng không dám cãi lại.

Đợi đến tôi xả hết cơn giận, cái bụng lại nể mặt chủ nhân mà kêu lên ùng ục.

Tôi đã gần một ngày trời chưa có gì bỏ bụng.

vì sĩ diện, tôi chọn cách phớt lờ nó . lau khô nước mắt, rồi xoay người rời khỏi phòng khách.

Tôi đoán rằng anh tôi mắng đến thấu tận tâm can, ái nổi lên nên đã hoàn toàn mất hết hứng thú với tôi rồi.

Tôi lén ngước mắt nhìn theo bóng lưng khuất dần của anh, lòng bắt đầu thầm reo hò vui sướng.

lẽ chiêu này có tác dụng rồi sao?

Tốt lắm, cứ mắng anh thêm vài ngày nữa, đợi đến anh ta chán ghét tôi đến cực điểm, biết đâu chừng anh ta sẽ thả tôi do!

12

niềm vui kéo dài bao lâu. Hai giờ sáng, lại gõ cửa phòng tôi một lần nữa.

Phòng này là do bác quản gia biệt thự dọn dẹp giúp, tôi đã chọn căn phòng nhỏ nhất và nằm xa phòng của nhất có thể.

“Đêm hôm khuya khoắt thế này, tiên sinh lại có việc gì nữa đây?”

“Anh có làm mấy chiếc bánh tart trứng và hâm nóng một ly sữa em này.”

Người đàn ông đứng ngược sáng, tôi có thể rõ vành mắt anh vẫn đỏ hoe. 

Có lẽ nãy anh lại khóc xong.

Lạ thật đấy, nhìn bộ dạng này thì không giống anh đã từ bỏ tôi, mà trông sắp tôi làm tổn thương đến mức nát lòng nát dạ thì đúng hơn.

dưng tôi hơi c.ắ.n rứt lương tâm. 

Đã là mấy giờ rồi mà anh hì hục bận rộn đến tận khuya chỉ để làm đồ ăn tôi. 

Thú thực là nãy tôi lén ăn hết nửa bát mì tôm rồi.

Để không khiến bầu không khí quá gượng gạo, tôi vẫn đưa nhận lấy. 

Nhìn dáng vẻ của anh, tôi thực sự có chút không đành lòng, nhất là đôi mắt đào hoa kia cứ nhìn tôi đầy vẻ đáng thương.

anh quay người định bỏ , tôi mới khách sáo mở lời một câu:

“Nhiều thế này tôi cũng ăn không hết, hay là anh cũng ăn mấy cái nhé?”

dứt lời, người đàn ông đã lập tức quay ngoắt trở lại, lách người chui tọt vào phòng tôi.

Anh nhìn tôi cười híp mắt rồi gật đầu lia lịa: “ thôi, Ninh Ninh.”

Nếu anh mà là một chú ch.ó lớn, thì hẳn này cái đuôi đã vẫy tít tận lên trời xanh rồi.

13

Căn phòng này tuy nhỏ bài trí vô cùng tinh tế.

Giữa trần nhà trang một bộ máy chiếu độ nét cao. 

hai cùng ngồi trên mép giường cảm cực kỳ ngượng nghịu, tôi bèn chọn đại một bộ phim để chiếu.

suốt buổi xem phim, định mở lời mấy lần đều tôi gạt bằng lý do: “ xem phim mà, đừng nói chuyện.”

Mãi đến tôi lại chống cằm, rồi vì quá buồn mà nhắm nghiền mắt lại.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi định xoay người một cái.

quay đầu lại, tôi đã đ.â.m sầm vào l.ồ.ng n.g.ự.c thơm ngát mùi hoa quế của một người đàn ông nào đó.

“?”

Tôi ngơ ngác suy nghĩ, đến chống ngồi dậy mới nhìn đôi bàn vòng qua ôm c.h.ặ.t lấy eo mình.

, sau tôi quên đêm qua, hóa anh hề rời .

Tôi chỉ khách sáo với anh một chút, vậy mà anh coi mình là chủ cái phòng này luôn rồi đấy à?

“Bỏ cái vuốt ngay.”

Người đàn ông mơ màng ngồi dậy, áo lộn xộn để lộ múi cơ bụng ẩn hiện. Tôi không nhịn mà liếc nhìn vài cái, đến anh bắt quả tang ngay tại trận.

“Ninh Ninh, em có thích không?”

này hệt một gã “hồ ly tinh”, không buông xán lại gần để khoe khoang. 

Vành tai tôi hơi ửng đỏ, vẫn phải giữ vẻ bình tĩnh, xỏ dép lê rồi hiên ngang bước ngoài.

phòng vệ sinh, tôi nhìn vào gương rồi giật mình nhận bản thân mình mỉm cười.

C.h.ế.t tiệt, sao bỗng dưng tôi lại có cảm giác mình vớ một món hời cực lớn thế này nhỉ?

Tùy chỉnh
Danh sách chương