Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1BBGPxYah7
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
5
Bất ngờ cúi xuống hôn – như thể dồn nén quá lâu mãnh liệt và nóng bỏng
“Ở đây camera…” Tôi thở dốc nhắc nhở
“Anh còn là thầy em nữa” Anh khàn giọng ngắt lời
Chiếc áo vest cao cấp ném xuống sàn phòng khách Tôi ép sát tường kịp bật đèn
Ánh trăng xuyên qua cửa sổ lớn nhẹ nhàng chiếu lên bờ vai và tấm lưng săn chắc của
Tôi chợt nhớ đến cuộc thi thiết kế từ thiện sáu năm – đã thức trắng ba đêm để thành bài dự thi
Bàn tay thon dài của khi đó khẽ vuốt lên thiết kế của : “Cách cắt mặt đá mặt trăng độc đáo”
Tôi ngẩng đầu lén ánh mắt dịu dàng làm tim đập lệch nhịp cuống quýt cúi đầu giấu vành tai đang đỏ bừng và thứ tình cảm đơn phương lặng lẽ
Khi từng dám nghĩ… một ngày nào đó sẽ hôn như thế
“Nhẹ một chút…” Tôi bấu lấy cà vạt giọng khẽ run rẩy
như kẻ đã mất kiểm soát điên cuồng và cuồng nhiệt đến đáng sợ
Không biết bao lâu cuối cùng cũng bế lên giường
Dưới ánh trăng thấy chiếc sơ mi của đã nhăn nhúm đến nhận Vẻ chỉn chu thường ngày chẳng còn sót chút nào
Tôi chợt nhớ tới lời bạn thân đã :
“Cậu biết mấy năm nay các thương hiệu xa xỉ đều mời về Biết bao cô gái mơ lấy như …”
“Vậy mà chẳng dính lấy một tin đồn Người trong giới đều bảo – mắc chứng lãnh cảm”
Ánh mắt dừng chiếc khuy măng sét của
Đó chính là thiết kế từng mang thi – chiếc khuy ban giám khảo mang đấu giá từ thiện giải cuối cùng một giấu tên mua với giá cao
Thì … là
Anh cũng theo ánh mắt nhẹ nhàng đưa tay vuốt lên chiếc khuy
Dưới ánh trăng dịu dàng bỗng thấy sống mũi cay cay
Anh gì chỉ cúi đầu khẽ hôn lên khóe mắt
6
Ngày thứ năm ở Paris
“Nguyệt Nguyệt bao giờ về thành phố R” – tin nhắn của Lộ Giang hiện lên
“Tạm thời về”
“Tuần là sinh nhật 80 tuổi của cụ Cố nên đến chào một tiếng”
“Giúp tớ gửi lời chúc mừng sinh nhật đến chú Cố Tiếc là thể mặt”
“ những năm qua cụ đối xử với tệ lần …”
“Quà tớ sẽ nhờ mang đến”
Trong phòng riêng Lộ Giang dòng tin nhắn màn hình đưa điện thoại cho Cố Cảnh Thâm:
“Hay là gọi cho cô một cuộc ”
Cố Cảnh Thâm gõ nhẹ ngón tay lên bàn ánh mắt u ám từng thấy Rượu sâm panh trong ly lay động nhẹ
“Tuỳ cô ” Giọng lạnh buốt như băng
“Haizz…” Lộ Giang thở dài “Gần đây hội đồng quản trị cứ gây áp lực bên nhà họ Lâm cũng…”
“Tôi biết” Cố Cảnh Thâm dụi tắt điếu thuốc bật khẽ mà đầy chua chát:
“Nếu cưới Lâm Nhược Tâm thì vị trí sẽ tay thằng con hoang ”
Lộ Giang hoảng hốt: “Tổng giám đốc Cố đừng gọi thế… khác đồn thổi ”
7
“Dù thì… nó cũng là em trai ”
Tuy là con riêng của mẹ kế
“Cứ để khác gì thì Tôi sợ chắc”
“Vậy còn Tần Nguyệt thì …”
“Lộ Giang” Cố Cảnh Thâm ngẩng đầu ánh mắt lạnh lẽo như băng “Cố thị là của Tần Nguyệt cũng là của ”
Ngón tay vô thức siết khớp tay trắng bệch
“Cậu tưởng cô rời xa ” Anh bật khẽ đầy mỉa mai “Năm năm cô đã quen sống dựa Không nguồn lực của Cố thị cô đến trợ lý cũng làm nổi”
“ lần cô vẻ quyết tâm…”
“Tần Nguyệt luôn như ” Cố Cảnh Thâm khẽ vuốt ngón tay cái bên trái – nơi từng một chiếc nhẫn do chính cô thiết kế “Bên ngoài thì bướng bỉnh nhưng thật chịu nổi lạnh nhạt”
Tay khẽ chạm túi trong áo vest sờ lên chiếc nhẫn mà để ai nhận
“Còn tiểu thư Lâm…”
“Lấy cô thì ” Cố Cảnh Thâm nhấc ly rượu giọng thản nhiên “Tần Nguyệt sẽ hiểu chuyện thôi Đợi củng cố vị trí sẽ bù đắp cho cô thứ xứng đáng hơn”
Lộ Giang thoáng chần chừ
Cố Cảnh Thâm đã dậy: “Nhớ kỹ ai phép tìm cô ”
“Nếu cô chơi trò biến mất thì cứ để cô chơi Tôi xem cô thể trốn bao lâu”
8
Trời Paris dứt cơn mưa đêm trong ánh sáng vàng dịu của mái vòm nhà hàng ba Michelin L’Abeille Tiêu Chỉ Hàn đối diện
Anh dùng dao nĩa một cách tao nhã từ tốn gắp từng miếng cần tây trong đĩa salad ngoài
Tôi bất chợt nhớ đến bữa ăn năm đó thời đại học
Đó là lần duy nhất chúng ăn cùng ở căng tin trường Tôi quên mang thẻ ăn tình cờ gặp
Hôm cũng đối diện y hệt bây giờ
Lúc cả khoa đều đang đồn ầm lên chuyện và cô giáo Đường Yên đang hẹn hò
Cô Đường là sinh viên xuất sắc của Học viện Nghệ thuật Hoàng gia Brussels mới 25 tuổi đã giành giải thiết kế trang sức quốc tế
Suốt bữa ăn hôm đó chẳng một lời nào chỉ cảm thấy mối tình thầm lặng của thật nực
Chỉ vẫn kiên nhẫn trò chuyện tỉ mỉ nhận xét bài thiết kế gần nhất của
Tôi gật gù cho lệ phản ứng hời hợt
Sau đó Cố Cảnh Thâm bước đời như một cơn lốc cuốn phăng mọi cảm xúc đơn phương
“Đang nghĩ gì thế” Giọng Tiêu Chỉ Hàn kéo về thực tại
Tôi ngước lên khẽ: “Đang nghĩ thì thầy cũng ăn cần tây”
Anh khẽ lắc đầu mỉm : “Lần chúng ăn cùng em đã gắp hết cần tây ngoài”
Tôi sửng sốt
“Thầy vẫn nhớ ”
Anh trầm ngâm một chút đáp: “Tôi còn nhớ nhiều chuyện khác”
“Ví dụ”
“Ví dụ… em thích dùng đá mặt trăng vì nó giống như làn nước mùa thu”
Anh cúi đầu cẩn thận gạt hết cần tây sang một bên
“Ví dụ nữa khi em thiết kế thói quen cắn đuôi bút chì”
Tay đang cắt bít tết thì khựng
Đó đều là những thói quen thời sinh viên
Về khi Cố thị đã bỏ dùng đá mặt trăng – vì Cố Cảnh Thâm bảo nó quá lạnh hợp thị hiếu thương mại
Tôi cũng sửa luôn thói quen cắn bút – vì cho là thanh lịch
“Em cô giáo Đường giờ đang ở London mở triển lãm” Tôi cầm ly rượu giả vờ hỏi bâng quơ
Tiêu Chỉ Hàn dừng động tác một chút: “Cô kết hôn Lấy một nhà kinh doanh trang sức Bỉ”
“Anh và cô …”
“Chúng chỉ là bạn” Anh ngẩng lên ánh mắt trong vắt rõ ràng
Tôi cúi đầu nhấp một ngụm rượu biết nên gì tiếp
Ánh đèn rọi xuống chiếc khuy tay áo bằng đá mặt trăng của sắc ngọc dịu dàng giống hệt ánh mắt trong hồi ức
“Em … ở Paris nhiều theo đuổi thầy…” Tôi nghiêng đầu phá vỡ lặng
“Không ” Anh giọng nhẹ như gió “Công việc nhiều chẳng còn thời gian cho những chuyện đó”
“Muốn qua xem studio của ” Anh bất ngờ hỏi “Ngay phố bên thôi”
Mưa tạnh bầu khí Paris vẫn vương chút ẩm ướt dịu mát
Thang máy im lặng chỉ còn tiếng thở xen lẫn mùi rượu vang nhè nhẹ trong gian
Tôi nghiêng gương mặt nhớ đến một buổi chiều sáu năm
Ngón tay thon dài của từng chỉ bản thiết kế của : “Ý tưởng táo bạo đấy”
Gương mặt ngày và hiện tại dường như chồng khít lên
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào nhón chân… hôn
Anh khựng lập tức ôm siết lấy
Chúng lảo đảo bước phòng làm việc đến đèn cũng kịp bật
Nụ hôn của dịu dàng mang theo sự chiếm hữu mãnh liệt
Tôi vây chặt giữa và bức tường từng chiếc cúc áo lần lượt tháo mở mỗi cái chạm khiến thân run lên
Chiếc vest cao cấp trượt xuống thảm vòng tay qua eo ép khung cửa sổ sát đất
Tấm kính lạnh buốt khiến co Anh lập tức xoay ôm lòng
“Lạnh ” Anh cúi đầu cắn nhẹ tai
Tôi lắc đầu chủ động vòng tay qua cổ
Anh khẽ nụ hôn rơi xuống hõm cổ Chiếc áo sơ mi mở một nửa để lộ phần cơ thể săn chắc tì vết
Bàn tay lướt nhẹ lưng như đang vuốt ve một báu vật hiếm
9
Trong cơn mơ hồ như trở mùa thu năm 21 tuổi
Nắng len qua cửa kính phòng thiết kế đang bình luận bài tập của sinh viên
Tôi len lén hàng mi rợp bóng má nụ mơ hồ nơi khóe môi
Khi đã yêu một cách ngây ngô như thế
Yêu sự cau mày của yêu ánh mắt nghiêm túc yêu cả mùi hương lạnh mát luôn vương áo
“Tần Nguyệt…” Anh khàn giọng gọi tên
Mọi lý trí đều nhấn chìm trong cơn triều của dục vọng
Tôi ngửa đầu đón nhận nụ hôn hương rượu đỏ nồng đậm quấn lấy
Từng cái chạm của như đốt cháy da thịt khiến run rẩy
“Đau ” Anh đột ngột dừng ánh mắt là thứ dịu dàng khiến tan chảy
Tôi lắc đầu ngón tay lướt qua đường viền nơi cằm
Anh lập tức siết chặt lấy tay cúi đầu hôn lên lòng bàn tay – đầy thành kính
Dưới ánh trăng chúng quấn quýt lấy Dù mất kiểm soát vẫn cẩn thận che chắn để đụng thứ gì sắc nhọn
Không biết bao lâu mới buông
Tôi kiệt sức trong vòng tay bế phòng tắm nhẹ nhàng lau rửa cho
“Bật đèn ” Anh khẽ hỏi
“Ừm” Tôi dựa ngực đầu óc vẫn còn mơ màng
Khi ánh đèn bật sáng thấy bên cạnh bàn làm việc là một tủ trưng bày bằng kính – trong đó xếp ngay ngắn… những bản thiết kế của