Khi còn nhỏ, phụ thân đã bỏ tiền mua cho ta một vị tiểu tướng công ở thư viện.
Ông hứa rằng chỉ cần hắn chịu cưới ta thì ông sẽ chu cấp cho hắn ăn học, lên kinh dự thi và chăm sóc cả gia đình hắn.
Về sau, hắn đỗ cử nhân, còn nhà ta thì sa sút.
Ta tự giác gửi thư từ hôn nhưng lại không nhận được hồi âm từ hắn.
Thời gian sau, ta làm việc ở quán đậu hoa trong trấn để trả nợ.
Giữa tiếng trống chiêng rộn rã, hắn khoác mũ áo trạng nguyên, dừng ngựa ngay trước cửa quán.
Rồi hắn cúi đầu khẽ gọi:
“Nương tử, ta tới đón nàng về nhà.”