Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6KtDRYGoTr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi khẽ ho một tiếng, giả vờ bình tĩnh: “Tiếp đi nào, để tôi xem bên trong có đỏ không.”
Trước giờ toàn bị anh trêu chọc xoay như chong chóng, lần đầu tiên tôi có cơ hội làm nhục lại.
Đoàn Kiêu cuống quýt hẳn lên, giọng nói lớn hẳn, đầy ấm ức, thậm chí còn có chút nghẹn ngào: “Hứa Nam, em bắt nạt người ta quá đáng rồi đấy!”
Nhìn bộ dạng sắp khóc của anh, tôi mới hiểu ra làm kẻ áp đảo thích thú đến thế nào.
Nhớ lại mấy lần trước anh dùng chiêu vừa đấm vừa xoa để dạy dỗ tôi.
Tôi cũng nổi hứng, bắt chước giọng điệu anh, dỗ dành: “Cưng à, qua đây hôn cái là hết ấm ức liền.”
Đoàn Kiêu tức đến mức cúi người nhặt quần dưới đất rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh.
Anh nhất quyết không chịu mở cửa, dù có làm gì bên trong cũng không muốn tôi giúp.
“Em đừng mơ.”
“Anh sẽ không vì em mà làm chuyện trái với đạo đức đâu.”
Giọng anh vừa thở dốc vừa đứt quãng, nghe mà lông tơ dựng đứng.
Nhưng anh nhất quyết không mở cửa, tôi cũng hết cách.
Thôi vậy.
Không ngờ con sói dâm đãng ngày xưa, sau khi chia tay lại biến thành con cừu ngoan ngoãn thế này.
Tôi đâu có hứng thú ép người ta làm chuyện trái lương tâm.
Tôi lớn giọng nói vọng vào nhà vệ sinh: “Tôi về đây, anh cứ từ từ mà giải quyết.”
Tối đó, bạn thân nhắn tin hỏi tôi: “Thấy sao rồi, còn nghi ngờ về giới tính nữa không?”
Tôi than phiền: “Giờ tớ mới phát hiện, đàn ông nhàm chán thật đấy.”
“Không phải bảo đàn ông thích nhất là cảm giác cấm kỵ sao?”
“Tớ chỉ muốn hôn với ngắm “súng” thôi mà.”
“Vậy mà anh ta lại không chịu, đúng là đàn ông trên mạng có vẻ thú vị hơn thật.”
Nhắn xong, tôi vừa xem phim vừa đợi bạn nhắn lại.
Vậy mà cô bạn thân của tôi…
Biến mất tăm luôn.
Trước giờ hai đứa vẫn hay ngồi tán nhảm về Đoàn Kiêu, vậy mà lần này chẳng nói lấy một câu.
Lạ thật đấy.
10
Ngày hôm sau đi làm, một đồng nghiệp chặn tôi ngay cửa thang máy, vội vàng nói: “Hứa Nam, hình như hôm qua sếp đã khóc rồi.”
Tôi ngạc nhiên nhìn cô ấy.
“Làm sao có thể chứ, sếp chúng ta có vài tỷ, sao có thể khóc được, trên đời này tất cả phụ nữ đều khóc nhưng sếp thì không thể.”
Cô ấy nhìn tôi với vẻ mặt như thể tôi đoán sai.
“Đừng không tin, mắt sếp đỏ như mắt thỏ, giọng nói cũng khàn đi rồi.”
“Vì quan hệ của cô và sếp thân nhất, cô đi dỗ sếp đi.”
Sau đó cô ấy đẩy tôi đến cửa phòng sếp.
Ngay khi tôi sắp bước vào, tôi nghe được tiếng nói bên trong và tôi rất bất ngờ.
“Vợ ơi, chị sai rồi, chị sẽ không chiều chuộng cô ấy nữa.”
“Dù vì em, chị cũng sẽ không tìm cô ấy nữa, được không?”
“Nhưng mấy hôm nay em không để ý đến chị, chị liên lạc không được, quá lo lắng nên mới làm sai.”
“Ngày hôm qua đã bị phạt rồi, hôm nay đừng phạt chị nữa, vợ à, chị thật sự chịu không nổi, còn phải đi làm nữa.”
Vừa nghe xong những lời ấy, tôi giật mình khi phát hiện tên mà cô ấy gọi lại là bạn thân Lâm Ngọc Phi của tôi.
Nhân lúc chưa bị phát hiện, tôi lập tức cầm điện thoại vào nhà vệ sinh gọi cho bạn thân.
Lần này, cô ấy rất nhanh đã bắt máy.
Tôi không kìm được nói ngay: “Lâm Ngọc Phi, sao cậu lại giấu tớ, còn yêu đương với sếp tớ?”
“Và cậu, cậu còn là người phía trên nữa.”
“Cậu bảo tớ làm sao đứng vững trong công ty đây?”
Cô ấy hơi ngạc nhiên một chút rồi hùng hổ đáp lại.
“Khó đứng vững à?”
“Chẳng phải cậu đã được thăng chức rồi sao, lương có tăng không, những dự án cầm trong tay có nhiều hơn trước không?”
Bị cô ấy nói vậy, tôi đành yếu ớt đáp là có.
Định nói là vì năng lực làm việc của mình nên mới có cơ hội thăng chức.
Nhưng không ngờ cô ấy lại phản bác lại ngay lập tức.
“Đừng nói với tớ là cậu cố gắng lắm.”
“Vợ tớ bảo rồi, cậu làm việc chẳng được bao lâu, chỉ mười phút thôi là hết sức, làm việc còn nhanh hơn cả đàn ông xuất tinh.”
“Cứ tưởng làm mười phút là có tiền à, nếu không phải tớ thường xuyên cảnh báo cô ấy đối xử tốt với cậu, liệu cậu có được tự do như thế này không?”
“Thôi, không nói nhiều nữa, tiền thuê nhà năm nay tớ đã trả cho cậu rồi, trong thẻ cũng đã chuyển vài vạn cho cậu, coi như xin lỗi vì không nói với cậu sớm về chuyện tớ và sếp cậu.”
“Còn nữa, nếu cậu thật sự thay đổi xu hướng giới tính, tớ sẽ giới thiệu mấy cô gái tốt cho cậu nhưng cậu tuyệt đối không được động đến vợ tớ.”
“Không thì tớ sẽ trở mặt với cậu.”
Chưa nghe tôi trả lời, cô ấy lại hỏi thử: “Hứa Nam, cậu đang nghĩ gì vậy? Thật sự không thích đàn ông nữa à?”
Tôi đứng sững người, đầu óc trống rỗng.
Sau đó cô ấy nói tiếp: “Vậy để tớ giới thiệu một cô gái cho cậu, cậu thử nói chuyện trước đi?”
Cái gì?
Là sao vậy? Tại sao tôi lại đột nhiên trở thành như vậy?
Để giúp mình làm rõ xu hướng giới tính, tôi gọi video cho Đoàn Kiêu khi tan làm.
“Tối nay đến nhà tôi không?”
Đoàn Kiêu dần dần phóng đại khuôn mặt mình, cuối cùng tôi gần như nhìn rõ cả mạch máu trong mắt anh.
Anh mới nghiến răng nói: “Hứa Nam, em muốn hành hạ tôi đến bao giờ?”
“Em biết hôm qua tôi phải qua đây thế nào không?”
Tôi buồn rầu, đầu óc đang mãi nghĩ về xu hướng giới tính của mình nên không còn tâm trí để ý đến anh.
Tự nhiên tôi không nhận ra rằng mình đã nói ra điều trong lòng.
“Bạn thân tôi và sếp tôi đang yêu nhau.”
Nói xong, Đoàn Kiêu lại thu nhỏ dần khuôn mặt, giọng nói lắp bắp.
“À? Em, ừ, được rồi.”
“Tôi quay lại ngay.”
11
Khi Đoàn Kiêu vừa mở cửa bước vào, tôi lập tức nhào lên người anh.
“Đợi… Đợi đã, sao gấp thế?”
Anh hoảng hốt, nét mặt đầy bối rối.
Vì khoảng cách giữa hai người quá gần nên tôi có thể nhìn thấy rõ từng đường nét trên gương mặt ấy. Đôi má đỏ ửng lên vì vừa chạy lên lầu, trông đáng yêu lạ thường.
Tôi đang định tiến thêm một bước thì anh đột nhiên đưa tay chặn mặt tôi lại, giọng nói nghiêm túc: “Em đang độc thân, đúng không?”
Tôi gật đầu.
“Tất nhiên là độc thân rồi.”
“Sao thế? Lại muốn chơi trò cấm kỵ như hồi trước à?”
Tôi nghĩ một lúc rồi vòng tay qua cổ anh, cười tinh quái: “Vậy tôi giả vờ mình có bạn gái rồi lén lút qua lại với anh nhé? Như thế có phải thú vị hơn không?”
“Trước đây toàn giả vờ có chồng, lần này đổi kịch bản có khi còn kích thích hơn đấy.”
Tôi vừa dứt lời, sắc mặt Đoàn Kiêu lập tức thay đổi. anh đổ mồ hôi đầy trán, khóe mắt ửng đỏ, giọng nghẹn ngào, nhẹ nhàng đặt tôi xuống đất rồi ấm ức hỏi: “Em có ý gì?”
Tôi ngơ ngác nhìn anh: “Có ý gì đâu, chẳng phải trước giờ chúng ta vẫn chơi vậy sao?”
Vừa nói xong, Đoàn Kiêu bất chợt quỳ xuống, không kìm nén được nữa mà bật khóc.
“Tiểu Nam, tôi thật sự không chịu nổi nữa rồi. Xin em tha cho tôi đi.”
Tôi không hiểu tại sao anh lại khóc. Nhưng chẳng hiểu sao, trong lòng tôi lại thấy khoan khoái lạ thường.
Chẳng lẽ đây chính là cảm giác khi nhìn thấy đàn ông rơi lệ sao?
Nhất là lúc này đây, anh vừa tan làm, vẫn còn mặc nguyên bộ vest lịch sự.
Quỳ trên sàn, cơ bắp ở đùi căng cứng, trông vô cùng mạnh mẽ.
Điều đó khiến một vài nơi trên người anh càng thêm phần rắn rỏi.
Tôi nuốt nước bọt, ánh mắt từ từ di chuyển lên trên.
Ở thắt lưng là chiếc thắt lưng da đen sáng bóng.
Trước đây, anh toàn dùng nó để đánh tôi.
Nhưng bây giờ, nó lại nằm ngay ngắn trên eo anh như thể đang chờ đợi một chủ nhân mới.
Tôi khẽ khàng nhấc nó lên, một tiếng “chát” giòn giã vang lên.
Anh khẽ rùng mình, cơ bắp căng lên một cách rõ rệt.
Rồi tôi rút hẳn thắt lưng ra khỏi người anh.
Đoàn Kiêu mắt đờ đẫn nhìn tôi, lắc đầu như đang kìm nén điều gì đó.
Tôi chầm chậm liếc nhìn chiếc áo sơ mi trắng muốt trên người anh.
Đúng là trắng quá mức.
Thậm chí còn lộ ra chút màu sắc bên trong.
Yết hầu của Đoàn Kiêu khẽ chuyển động, tôi lập tức vung thắt lưng lên, quất một đường lên ngực anh.