Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi ôm anh vào lòng, đau lòng muốn chết.
lòng âm thầm trách móc bản thân ngày trước còn trẻ con, không hiểu chuyện, khiến anh trở nên tự ti như bây giờ.
Tối hôm , Đoàn Kiêu đột nhiên quỳ xuống trước mặt tôi.
“Nam Nam, anh đã suy nghĩ rất kỹ rồi.”
“Vì em, anh có thể chấp nhận nữ top nam bot.”
“Trước đây đều là lỗi của anh, chỉ quan tâm đến cảm nhận của bản thân mà không ý đến cảm giác của em.”
“Thực … Em cũng thích cái đúng không?”
nói, anh rút thắt lưng , đưa lên trước mặt tôi.
“Đều là lỗi của anh, em yên tâm đi, khi anh nhất định lấy cảm nhận của em làm chính.”
Tôi vô kinh ngạc, không ngờ sở thích thích sỉ nhục người khác của mình lại dễ bị phát hiện như .
Những gì anh nói, tôi chỉ nghe được loáng thoáng.
Nhưng điều duy nhất tôi chắc chắn chính là da anh dày thịt chắc, không sợ đau.
15
thân và sếp của tôi tổ chức đám cưới ở nước ngoài.
Tôi dẫn Đoàn Kiêu đi.
Trên máy bay, anh tôi: “ ấy rồi, em không buồn ?”
Tôi dựa vào vai Đoàn Kiêu, nghĩ về những năm tháng thân và sếp mình bên nhau, khẽ thở dài: “ mà không buồn được chứ… Nhưng chỉ cần ấy hạnh phúc là được rồi.”
Đoàn Kiêu bỗng nhiên im lặng.
Rồi chợt nói một câu chẳng đầu chẳng đuôi: “Em… Em không cướp đâu nhỉ?”
Nói xong, chính anh cũng lời mình nực , nụ trên mặt cứng đơ lại.
Tôi thú vị, liền trêu anh: “Chưa chắc đâu nha.”
“Ai kia mà còn không chịu cưới em thì em không về nước nữa đâu.”
Tôi ngẩng đầu nhìn Đoàn Kiêu, anh căng thẳng đến mức mồ hôi đầy trán.
Tôi lấy khăn giấy lau mồ hôi cho anh rồi bật : “Đùa thôi mà, anh tưởng hả?”
, tôi cũng không hiểu nổi Đoàn Kiêu đã trải qua chuyện gì mà lại sợ mất tôi đến .
Chỉ cần tôi đùa cợt một câu vu vơ cũng đủ khiến anh hoảng hốt đến mất hồn.
khi lễ thúc, cả nhóm rủ nhau chơi trò “ hay Thách”.
Đoàn Kiêu thua cuộc, bị phạt cho gái kiểm tra điện thoại.
Mọi người đều reo hò trêu chọc, bảo rằng Đoàn Kiêu là người đàn ông tốt tuyệt đối, chắc chắn chẳng có bí mật động trời nào.
Nhưng khi xem lịch sử tìm kiếm của anh, tôi không khỏi kinh ngạc.
Những người xung quanh biểu cảm của tôi thường, lập quay sang nhìn Đoàn Kiêu: “Không ngờ nha, ông giấu kỹ ghê đấy!”
Xem xong điện thoại, tôi lập kéo Đoàn Kiêu khỏi đám đông.
vào nhà vệ , tôi lập bật thốt lên: “Em có gian sếp của em khi nào hả?”
“Gì mà “ gái là song tính, con trai làm chiếm được trái tim ấy” chứ?”
“Gì mà “ gái và em gái đều là les, con trai phải làm đây”?”
“Rồi cả “Làm phòng ngừa gái ngờ chuyển tính” là thế nào?”
Đôi mắt Đoàn Kiêu bắt đầu ngân ngấn nước: “Em… Em không phải à?”
Tôi hét lên: “Tất nhiên là không rồi! Em chưa bao giờ thích sếp của em… À, còn cả em gái anh, em cũng không có thích.”
“ lại, ai nói anh là em là les hả? Anh nghĩ cái gì đầu ?”
“Em đã làm gì sai anh hiểu lầm em sâu sắc đến ?”
Nói xong, vẻ tủi thân trên mặt anh lập biến mất, thay vào là biểu cảm kinh ngạc tột độ.
“Em… Em sự không phải à?”
Tôi cãi lại: “Tất nhiên không phải rồi! Em chỉ thích mình anh thôi.”
Tôi dứt lời thì có một gái tóc vàng, mặc áo da đen bước từ buồng vệ bên cạnh.
ấy nhướng mày tôi một cái.
Tôi cũng lịch sự mỉm đáp lại.
Nhưng khi quay lại nhìn biểu cảm của Đoàn Kiêu…
Mặt anh lại hiện lên vẻ thất vọng chán chường.
Tôi lực giơ tay lên trời.
Xong rồi, lần này chắc cả đời cũng không giải thích được.
16
khi , tôi bỗng nhiên muốn hiểu rõ hình ảnh của mình đầu Đoàn Kiêu như thế nào.
Vì , tôi anh ngồi lại tính toán đủ mọi chuyện suốt cả đêm.
Đến khi trời tảng sáng, cuối tôi cũng hiểu .
Hóa , tất cả mọi hiểu lầm đều bắt đầu từ hai chữ “ướt rồi”.
Nhưng giờ đây, dù tôi có biện minh thế nào, giải thích rằng tất cả chỉ là hiểu lầm, anh vẫn nửa tin nửa ngờ.
Thậm chí anh còn : “Chẳng lẽ em chưa từng nghi ngờ về xu hướng của mình ?”
Tôi cứng họng.
Có, đúng là đã từng.
Nhưng chẳng phải vì bị sếp tôi dọa cho sợ hết hồn .
tôi lưỡng lự, gương mặt Đoàn Kiêu lập sa sầm.
Nhưng anh vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, muốn chắc chắn rằng trái tim tôi vẫn đang hướng về anh.
“Nam Nam, khi gả cho anh, em có hối hận không?”
Tôi suy nghĩ một lúc rồi nghiêm túc gật đầu.
Anh lập hoảng hốt, tôi vội vàng giải thích: “Chỉ là hối hận vì không cưới sớm hơn thôi, anh căng thẳng cái gì chứ.”
Tuy tôi đã giải thích rõ ràng nhưng vẻ mặt lo lắng trên gương mặt anh vẫn không hề biến mất.
, anh tiếp: “… em đã từng có người khác giới hoặc… người giới tỏ em chưa?”
Anh cố nhấn mạnh hai chữ “ giới” nhưng tôi vẫn thành gật đầu: “Có chứ, là học của em gái anh, còn nói muốn làm cún con của em nữa.”
“Nhưng anh biết đấy, điều là không thể nào. Em đã sớm thay đổi rồi.”
dứt lời, gương mặt của Đoàn Kiêu lập vỡ vụn.
Tôi vội ôm lấy đầu anh, dỗ dành: “Là anh ép em nói đấy chứ, em đã thà khai báo rồi, anh lại không chịu nghe.”
“Được rồi, ngoan nào, anh cứ không chịu tin là em thực sự thay đổi rồi nhỉ?”
Đoàn Kiêu ngước lên nhìn tôi, đôi mắt mờ sương.
Tôi cau mày : “Còn muốn nữa không?”
“Em hứa không giấu gì cả.”
“Nhưng không đảm bảo là anh nghe xong không tổn thương đâu.”
Đoàn Kiêu ấm ức vùi đầu vào hõm vai tôi.
Tôi cũng hết cách anh.
Không hiểu , rõ ràng tôi không có ý mở cánh cửa “bách hợp” nhưng lại vô thu hút ánh nhìn của các gái đồng tính.
Nhất là khi , cứ như tôi đã chọc phải tổ ong mật .
Xung quanh tôi toàn là những gái xinh đẹp rạng ngời.
Khó trách Đoàn Kiêu luôn cảm an rồi tự mình suy diễn đủ thứ đầu.
Nếu anh cũng gặp cảnh giống tôi, chắc tôi cũng phát điên lên mất.
Không còn cách nào khác, vì tôi đã chọn anh rồi.
nên, anh bao nhiêu lần, tôi kiên nhẫn trả lời bấy nhiêu lần.
“Em thay đổi rồi phải không?”
“Đúng , thay đổi rồi.”
“ gái rồi… nháy mắt em phải không?”
“Đúng thế, nhưng em không gì cả.”
“Em… Thôi bỏ đi, chỉ cần lòng em có anh là được.”
Tôi nhẹ nhàng vuốt ve mái đầu ủ rũ của anh rồi ghé sát tai anh, thì thầm: “ kể là nam hay nữ… Em chỉ yêu mình anh.”
– Hết –
💖✋ Bộ này cũng hay nè: 💖✋
Cứ tưởng anh là người Mỹ, tôi dùng văn hóa Trung Hoa “thâm sâu vi diệu” trêu chọc anh.
“Silas, anh nhớ kỹ nhé, người xấu mới yêu đương, người đẹp mua điều hòa.”
“Silas, anh có biết không? Một tiếng rưỡi bằng ba tiếng rưỡi.”
“Silas, anh đến Quảng Tây gọi người ta là ‘má lầu’, là lời khen cao nhất dành cho người Quảng Tây, họ nhiệt cho anh ăn ‘trái cây ngon’.”
“Silas, vài ngày nữa anh có thể đến Thượng Hải tìm tôi chơi, vì vài ngày nữa tôi đi rồi, hay anh có thể đến tay không.”
“Silas, tôi đố anh, ‘Mười năm tử lưỡng mang mang’, năm năm tử mấy mang mang?”
“Silas, tôi lệnh cho anh phải cho tôi một đứa con!”
Cuối , Silas cũng trả lời tôi, còn trả lời rất đậm chất văn hóa dân tộc.
Anh nói…
“Mẹ kiếp, tôi chỉ là du học ở Mỹ thôi.”
“Tôi là người Trung Quốc!”
“Tôi nghe hiểu tiếng Trung Quốc!!!”
Hai mắt tôi tối sầm lại, suýt chút nữa rời khỏi thế giới tươi đẹp này.
💖✋“Băng Qua Núi Tuyết Trùng Phùng” nhà tui nhenn 💖✋