Làng tôi có một luật bất thành văn:
Trẻ con vừa chào đời là phải được đính hôn từ nhỏ.
Nếu một bên qua đời thì hôn ước tự động vô hiệu.
Ngay trước ngày tôi và Cội Cội làm đám cưới, cô ấy chết đuối ở con sông đầu làng.
Tối hôm đó, khi tiếng chim đêm vừa kêu ba tiếng, dưới cửa sổ nhà tôi bất ngờ vang lên giọng nói quen thuộc, mềm như nhung.
“Anh A Niên ơi, mở cửa đi~ Em tới gả cho anh rồi~”