Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/40UTa763ra
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
6.
Sáng nay khi tôi thức dậy.
Hứa Tứ đã bế nhóc con đi vòng vòng trong phòng.
Thiếu niên dùng một tay gầy nhưng rắn rỏi đỡ lấy mông nhóc con, tay còn lại thành thạo lắc lư bình sữa trong tay.
Nhóc con ban nãy còn khóc oa oa, giờ vừa được bú sữa đã ngoan ngoãn trở lại.
Bàn tay nhỏ trắng mịn ôm lấy bình sữa, hai má phồng phồng theo nhịp mút, vừa nhìn đã khiến người ta muốn đưa tay ra véo một cái.
Nhóc con đáng yêu như thế, lại càng làm gương mặt bên cạnh thêm phần tiều tụy.
Đuôi tóc đen của thiếu niên lộn xộn dựng ngược, dưới mắt hằn lên quầng thâm nhàn nhạt, trông như chẳng ngủ được mấy.
“Hay là, để tôi bế một lúc đi.” Tôi đưa tay ra, ánh mắt tràn đầy thành ý.
Từ hôm qua gặp lại đến giờ, tôi còn chưa được bế nhóc con lần nào.
Dù sao cũng là đứa bé tôi mang thai mười tháng sinh ra.
Không gần gũi sớm thì sau này bé con sẽ không thân với tôi mất.
Cậu ta liếc mắt nhìn tôi một cái: “Chờ chút.”
“Sao vậy?” Tôi vừa hỏi xong.
Nhóc con đã hắt hơi một cái vang dội: “Bập!”
Nước miếng lẫn sữa phun đầy người Hứa Tứ.
Tôi rất biết điều, lùi về sau hai bước: “Vậy cậu cứ cho bé bú xong đi, tôi đợi lát nữa bế cũng được.”
Mùa hè dường như lúc nào cũng oi bức và nhiều mưa.
Ánh nắng ban sáng vốn chói chang đã bị mây đen che phủ, bầu trời âm trầm, gió nổi lên ào ạt.
Quần áo treo ngoài giàn phơi bị gió thổi tung bay.
Hứa Tứ thu quần áo, rửa bình sữa, lau sạch mặt cho nhóc con xong mới đem bé đặt vào lòng tôi.
Hương sữa thoang thoảng, mềm mại đáng yêu.
Đôi mắt đen lay láy như trái nho nhìn chằm chằm tôi.
Vừa trêu một chút đã nhoẻn miệng cười.
“Ai sinh ra cục cưng đáng yêu thế này nhỉ? Ồ, thì ra là mẹ đây.”
Tôi còn vén vạt áo bé lên: “Để mẹ xem thử bụng cưng nào, có bụng múi nào không?”
“Ơ —— không có cơ bụng à, thật là thất vọng đó nha.”
Nhóc con quẫy đạp đôi chân ngắn cũn, ê a ư ử đòi tôi chạm thêm lần nữa.
Đúng lúc thiếu niên vừa thay đồ xong từ phòng ngủ bước ra, nghe thấy câu này, khẽ nghiêng đầu liếc nhìn tôi một cái.