Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 11. Lễ Đường Đông Đúc

Bố mẹ của Trần không hổ danh là những người từng trải trên thương trường và phim trường. Cả ông bà đều có kinh nghiệm dạn dày trước những tình cảnh bất ngờ. Thế nên, nhận ra cô dâu không phải Mai Thư Hương là một cô gái khác, khá quen mặt nhưng không nhớ rõ tên, ông Trần Gia Tuấn khẽ cau mày một cái rồi điềm nhiên như không có chuyện gì. Bà Liễu Uyên Chi thì càng tươi cười rực rỡ đầy vẻ vui mừng. 

Biểu hiện của ông bà đã dưới dẹp tan tất cả những nghi ngờ trước đó. Xem đi, cha mẹ của rể không hề tỏ ra ngạc nhiên hay bất mãn một chút nào, chứng tỏ họ nhà trai cũng đã biết trước việc đổi cô dâu và vô hài lòng. Thật ra nói, nếu đổi là họ, thì không ít người cũng thấy hài lòng cô dâu mới này hơn so Mai Thư Hương. Ít ra cô dâu mới này xinh đẹp hơn, có vẻ dịu ngoan tràn đầy tự tin, sáng láng chứ không phải bộ dáng nhu nhược lúc nào cũng cần người giúp đỡ như Mai Thư Hương.

Người dẫn chương trình bắt đầu cao giọng giới thiệu đại diện của họ nhà gái. Dương Lan Ngọc giật mình hụt hẫng và đau lòng khôn xiết. Trước kia bố mẹ của cô vẫn mong ngóng sớm có ngày họ được vào lễ đường trong hôn lễ của con gái. Không vậy, các cậu, các dì và các cô của Dương Lan Ngọc cũng hào hứng bàn về hôn lễ của gái. Nhưng bây giờ Dương Lan Ngọc có thể đứng bơ vơ một mình trên sân khấu, người thật sự yêu thương cô chẳng có một ai có thể đến.

Ngay cả ở sảnh Magnolia kia cũng không có chỗ các cậu các dì và cô của Dương Lan Ngọc, vì lấy cớ đường sá xa xôi, không muốn ảnh hưởng tới sức khỏe của mọi người nên không mời họ, cũng giấu thiệp mời Dương Lan Ngọc gửi về quê, thậm còn gọi điện về quê, cáo lỗi nội ngoại của Dương Lan Ngọc và ẩn ý bảo họ đừng đến làm gì.

Mãi đến sáng sớm hôm nay Dương Lan Ngọc mới biết được việc đã lén lút làm nhân họ hàng của cô ở dưới quê không thể đến tham dự hôn lễ của cô được. Lúc ấy Dương Lan Ngọc đã rất tức giận, nhưng đã ngọt nhạt năn nỉ, thề thốt đủ điều còn chủ động gọi điện đến nội ngoại của cô để họ khuyên nhủ cô. nghe những của những người thuận theo mớm của vì lo nghĩ hôn lễ và hạnh phúc của gái, trong lòng Dương Lan Ngọc vô mâu thuẫn. Dương Lan Ngọc vừa thật lòng muốn làm ra lẽ , nhưng đồng thời cô vừa lo sợ nếu làm quá mọi chuyện lên sẽ hôn lễ bị hủy, làm phụ sự tâm của người .

Bây giờ thì hay rồi. Hôn lễ giữa Dương Lan Ngọc và đã thật sự bị hủy. Dương Lan Ngọc còn đang lo nghĩ, không biết phải đối mặt và giải thích cô, , dì, cậu của mình như thế nào thì đã phải vào lễ đường rể khác mang tên Trần .

Dù trong lòng đã có chuẩn bị tâm lý sẽ đứng bơ vơ trên sân khấu không có nhân đến chung vui trong ngày trọng đại của cuộc đời, nhưng Dương Lan Ngọc vẫn thấy trong lòng nhói đau nghĩ đến việc sẽ phải nhận những xì xầm và những ánh mắt thương hại của , cũng như sự xét nét không vui của bố mẹ Trần . Đó là chưa kể, điều này cũng sẽ làm liên lụy đến Trần , anh mất mặt.

Thế nhưng, tất cả những lo âu của Dương Lan Ngọc đã không hề diễn ra. Bởi vì, giới thiệu của người dẫn chương trình vừa dứt thì cánh cửa của sảnh đường từ từ mở ra, và một đoàn người đông đúc nhưng trật tự vào thong thả. Dương Lan Ngọc nhận ra đó là những người yêu quý.

Đi đầu dẫn đường là bốn ông bà cụ đầu tóc bạc phơ, chẳng ai khác chính là ông bà nội và ông bà ngoại của Dương Lan Ngọc. Theo sau họ là những gương mặt vô quen thuộc của các thím, cậu mợ, cô dì dượng… đầy đủ không thiếu một ai. Dương Lan Ngọc ngẩn ra, rưng rưng nước mắt vì xúc động. Trần đưa tay đến nắm lấy tay của Dương Lan Ngọc, siết nhẹ như trấn an.

Bốn ông bà cụ đã đĩnh đạc lên sân khấu, đứng cạnh gái nhà mình. Ông nội của Dương Lan Ngọc theo mời của người dẫn chương trình, lên phát biểu trước :

– Kính thưa quý vị, tôi là Dương Thính Phong, ông nội của cô dâu ngày hôm nay. gái của tôi mặc dù tạm thời không có bố mẹ ở cạnh, nhưng nhà tôi họ Dương và họ Nhạc vẫn sẽ cạnh con bé. Hôm nay, gái của tôi được may mắn làm dâu của nhà họ Trần, tôi tin là các vị cũng sẽ yêu thương con bé như người trong gia đình. Tôi dám cam đoan quí vị, gái của tôi, Dương Lan Ngọc, chắc chắn sẽ là một người vợ hiền, một con dâu thảo, không làm các vị mất mặt. Xin ơn các vị hôm nay đã đến chung vui trong hôn lễ của gái tôi. Xin chân thành ơn các vị!

Ông cụ tóc đã bạc phơ nhưng lưng vẫn còn thẳng tắp, giọng nói sang sảng vang vọng khắp sảnh ai nấy nghe xong cũng đều động. Dương Lan Ngọc rơi nước mắt ngay tại chỗ. Trần sửng sốt nhìn giọt nước long lanh lăn trên gò má mịn màng của cô dâu, trong lòng bỗng nhiên bối rối.

Sau đại diện họ nhà gái phát biểu xong, đến lượt đại diện họ nhà trai lên phát biểu. Ông Trần Gia Tuấn nói ngắn gọn:

– Tôi hoàn toàn tin tưởng vào mắt chọn người của con trai tôi. Tôi cũng cam đoan sẽ xem con dâu như con gái trong nhà. ơn các vị đã đến tham dự buổi hôn lễ con của tôi. Thịnh tình của các vị, Trần Gia Tuấn tôi và nhà họ Dương ghi tạc trong lòng, nhất định sẽ báo đáp tương xứng nhất có thể.

Không cần quá nhiều , cần mấy câu này của ông Trần đã đủ để hoàn toàn dẹp bỏ mọi hoang mang thắc mắc về cô dâu. Những tiếng vỗ tay vang lên rào rào như pháo nổ.

Tùy chỉnh
Danh sách chương