Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Trần Quang Khuê lo lắng đẩy xe lăn căn phòng tân hôn của mình. Anh cứ tưởng nhìn thấy một “bợm nhậu” đang say xỉn đến mức rối tung. Anh đã chuẩn tinh thần để chứng kiến cảnh tang hoang của căn phòng. Nhưng không, Dương Lan Ngọc đã say đến mơ hồ mà vẫn ngồi rất đoan chính trên chiếc ghế trước bàn trang điểm. Cô nhìn chằm chằm tấm gương lớn trước mặt và nghiêm nghị nói huyên thuyên.
Trần Quang Khuê buồn cười ngồi im lắng nghe. Anh thấy Dương Lan Ngọc chỉ hình dáng phụ nữ trong gương mà mắng:
– ! Cô biết là cô rất đáng ghét không? Còn , cô còn rất ngu ngốc, rất khó ưa, rất độc ác. Tôi thật sự rất muốt tát cho cô vài cái để cô tỉnh . Nhưng mà… nếu tôi tát cho cô tỉnh thì nhất định là cô rất hối hận mà tôi rất hối hận…
Trần Quang Khuê nhoẻn miệng cười mà đôi mày cau lại. Cô dâu nhỏ của anh đã say nên nhìn nhầm dáng vẻ của mình thành mà mắng không ngừng trông ngộ nghĩnh đáng yêu. Tuy nhiên, dù thì Dương Lan Ngọc đang thật sự chỉ chính hình ảnh của mình mà mắng, điều đó khiến Trần Quang Khuê không vui. Không ai được phép mắng vợ của anh, dù cho đó là bản thân cô đang tự mắng mình không được.
Trần Quang Khuê định bước tới ngăn cản Dương Lan Ngọc tiếp tục mắng thì cô đã cất giọng nói:
– , tôi không mắng cô một trận thì tôi rất khó . cô lại dám đối xử với anh Quang Khuê của tôi thế?
Bàn đang chuẩn đẩy xe lăn của Trần Quang Khuê khựng lại. Hóa Dương Lan Ngọc đang mắng “ ” là vì anh ?
Trong lòng cảm động tò mò, Trần Quang Khuê lại ngồi im, lắng nghe Dương Lan Ngọc lải nhải:
– Cô lại còn dám cạnh khóe đôi chân của anh ấy? kiếp! Nếu không phải vì bảo vệ cô thì anh ấy thương ? Cô lại còn dám chê anh ấy? Cô lại còn dám vứt bỏ anh ấy mà chạy theo tên Đào Chí Nghĩa kia? , mắt của cô chỉ để trang trí thôi ? Não của cô đã ủi đến không còn một nếp nhăn nào ? Anh Quang Khuê của tôi mà cô lại dám đối xử tệ bạc thế ? kiếp! Cô là đồ kiếp! Cô dám làm anh Quang Khuê đau lòng, tôi nhất định không tha cho cô…
Dương Lan Ngọc mắng xong một hơi dài thì thở hổn hển. Cô rót rượu ly, lờ đờ ngửa cổ cạn. Lúc này Trần Quang Khuê không thể chần chừ . Dương Lan Ngọc đã rượu rất nhiều . thế không tốt cho sức khỏe. Anh vội vàng tiến tới, giật ly rượu và chai rượu trong của cô đặt sang chỗ khác. Dương Lan Ngọc “cướp” rượu, tức giận quay sang trừng mắt với Trần Quang Khuê. Sau đó, cô lảo đảo đứng bật dậy, túm anh, gầm gừ:
– Đào Chí Nghĩa, anh còn dám xuất hiện trước mặt tôi ? Nghĩ anh là ai? Tại dám làm những chuyện vậy? Đồ kiếp! Anh còn dám cướp rượu của tôi?
Nói Dương Lan Ngọc đưa , nắm đầu tóc Trần Quang Khuê kéo mạnh. Trần Quang Khuê đau rát da đầu, nhưng vẫn nhẹ nhàng dỗ dành cô:
– Ngoan, đừng tức giận! Anh không phải cướp rượu của . đừng rượu ! nước chanh giải rượu dễ hơn.
Trần Quang Khuê nói, đút từng muỗng canh giải rượu cho cô . Dương Lan Ngọc xong vẫn không ngồi yên, cô dựa n.g.ự.c Trần Quang Khuê òa khóc nức nở, đ.ấ.m anh.
– Tên , anh là tên ! Anh không kết hôn với tôi thì thôi , anh lại dám dụ dỗ cô dâu của Trần Quang Khuê? Bây giờ chắc chắn là anh ấy rất ghét tôi. thể anh ấy còn nghĩ là tôi và anh hợp tác với nhau để làm anh ấy mất mặt. khi anh ấy còn cho rằng tôi cố ý tiếp cận anh ấy vì ý đồ xấu xa gì … Đào Chí Nghĩa! Đồ kiếp nhà anh! Anh hại tôi t.h.ả.m lắm biết không?
Đánh mắng chưa đủ, Dương Lan Ngọc bất ngờ chụp cánh của Trần Quang Khuê c.ắ.n mạnh. Trần Quang Khuê đau đớn dở khóc dở cười kéo cô .
– Anh còn tưởng là thỏ, không ngờ lại là cún con hàm răn bén nhọn đấy.
Trần Quang Khuê còn chưa nói xong, Dương Lan Ngọc lại nhào tới c.ắ.n xé mắng:
– Anh lại còn không cho tôi c.ắ.n anh ? Anh đã dụ dỗ được thì tại không cút thật xa luôn ? Anh còn quay lại làm gì? Anh và cô ta chọc tức Trần Quang Khuê đúng khôi? Các anh Quang Khuê của tôi đau lòng, làm anh ấy tổn thương đúng không? Tôi c.ắ.n c.h.ế.t anh! Tôi c.ắ.n cho anh bệnh dại luôn. Đào Chí Nghĩa, tôi c.ắ.n c.h.ế.t anh…
Dương Lan Ngọc hoàn toàn hóa thân thành ch.ó săn, nhe nanh múa vuốt xông tới. Nhưng hàm răng sáng lóa của cô chưa kịp c.ắ.n xuống lần thì đôi môi mọng thắm của cô đã lại Trần Quang Khuê quấn . Lần này Trần Quang Khuê đã mạnh dạn hơn, đẩy răng môi của Dương Lan Ngọc đưa lưỡi tiến , hai quấn nhau. Trần Quang Khuê gần hút hết dưỡng khí của Dương Lan Ngọc, anh mới từ từ tách khỏi môi cô, Dương Lan Ngọc nằm xụi lơ trong vòng anh thở nặng nề.
– Sau này còn dám c.ắ.n khác vậy, anh lại trừng phạt bằng cách này.
Trần Quang Khuê đe dọa xong thì giật mình, sợ rằng khiến Dương Lan Ngọc khó . Nhưng khi anh nhìn lại thì cô đã ngoẹo đầu ngủ thiếp . Trần Quang Khuê thương bực, dùng khá nhiều sức lực mới thể đỡ được thân thể dịu oặt của Dương Lan Ngọc lên giường. Đôi chân lại thoáng nhói đau, Trần Quang Khuê chống nâng khỏi xe lăn và nằm vật xuống bên cạnh Dương Lan Ngọc. Chẳng mấy chốc anh ngủ thiếp .