Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Vậy tại sao không thể ở bên ?”
Hứa Cách đứng dậy, đút vào túi, thẳng vào mắt tôi:“ còn nhỏ, Đường Điềm. Anh không chung . ở anh thể không kéo dài, nên anh không muốn làm kẻ tồi tệ.”
Tôi im lặng, anh tiếp tục:“ trẻ trung, xinh đẹp. thế giới anh không phù hợp với . Anh không chắc xúc mình nhất thời hay thật sự thích.
Ở tuổi , với anh, , không không sao. Anh quen sống mình .”
Tôi lặng lẽ nghe, không nói , chỉ anh chăm .
Hứa Cách không mất kiên nhẫn, không thúc giục tôi, chỉ đứng đó chờ tôi lên tiếng.
Thật lòng mà nói, tôi không hiểu những đắn đo, cân nhắc trong lòng anh.
những anh nói đều rất lý, tôi không thể phản bác.
Tôi thấy, đây coi giải thích rõ ràng cho mối đơn phương tôi.
Tôi gật , khẽ nói:“, nói rõ ràng tốt. Anh nói đúng, còn trẻ, rừng lớn lắm, đâu thiếu con chim anh. Đường Điềm không không buông . ơn anh đã chăm sóc hai tháng , làm phiền anh nhiều, xin lỗi.”
Hứa Cách dường muốn nói đó. Tôi không chắc mình nhầm không, trên gương mặt anh thoáng tia bối rối.
Tôi không đợi Hứa Cách trả , rời đi. Anh vẫn đứng đó, đút túi, lặng lẽ tôi.
Anh cứ theo, tôi không dám lần nào. Mặc dù nói tôi nghe thật dứt khoát, ngay lưng đi, nước mắt tôi cứ thế trào ra, không ngừng .
Khỉ thật, đau lòng quá. Còn chưa bắt , tôi đã thất !
12
Kể từ ngày đó, tôi không công ty út nữa.
bố hỏi, tôi chỉ đáp:“Con sắp khai giảng , muốn nghỉ ngơi chuẩn bị.”
Bố tôi gật gù đồng ý, liền gọi điện cho út để thông báo. Không ngờ, Hứa Cách cờ đang ở cạnh . Bố biết chuyện, nhất định bảo đưa điện thoại cho Hứa Cách để tôi bày tỏ ơn.
điện thoại đưa vào tôi, tôi sững vài giây mới áp máy lên tai.
“Alo?”
dây bên kia vang lên giọng nói quen thuộc:“Ừ, nghe đây.”
Cả tôi cứng vì căng thẳng, kia vô thức kéo lấy vạt áo.
Tiếng thở đều đặn anh truyền điện thoại, tôi căng thẳng đến mức suýt nghẹt thở, trong anh vẫn bình thản không.
Tôi cố gắng giữ giọng ổn định, nói hai chữ:“.. ơn.”
Hứa Cách dường bật cười nhẹ bên kia dây, đáp:“Không cần khách sáo.”
Tôi hít sâu hơi, vội vàng đáp:
“Ừm.” nhanh chóng cúp máy.
Thực ra, tôi sớm nên hiểu rằng, tôi thầm yêu anh, chứ không anh thầm yêu tôi.
Ngay từ , tôi đã thua cuộc.
Anh ấy quá xuất sắc, lấy để thích tôi chứ?
Hứa Cách làm đều thành thạo, điêu luyện.
Hai tháng đối với tôi giống giấc mơ, giờ lúc tỉnh dậy .
Tôi giống nai lạc vào màn sương, vì tò mò mà liều lĩnh tiến tới, giờ đây đã đến lúc trở về điểm xuất phát.
Vậy nên, tôi đặt mọi sự ý trở cuộc sống đại học, cố gắng không nghĩ đến anh nữa.