Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
dạy tôi rất nhiều thứ mà trường lớp bao giờ dạy.
Mỗi lần anh cúi xuống bàn làm việc nhỏ tôi, giảng giải cho tôi, tôi đều căng cứng . Hơi thở ấm áp anh phả lên đỉnh tôi, khiến tim tôi đập nhanh tôi lo anh nghe thấy.
9
ngày nọ, nhận cuộc điện thoại ngay trước tôi. biết bên kia gì, anh đột nhiên tôi, ánh sâu thẳm.
Tôi ngẩng hỏi:“Sao vậy ạ?”
Anh nghiêng , ánh thoáng qua vẻ bất cần:“Em nhớ Chu trong quán bar lần trước ?”
Tôi gật , đầy nghi hoặc:“Nhớ. Ông ta thì sao ạ?”
Anh nhướng mày:“Muốn trả thù ?”
Tôi lập tức nghiến răng:“Đương nhiên muốn!”
Anh cười nhếch môi, ánh tôi, nhưng điện thoại:“Cô bé nhà tôi bảo, dự án mà Chu muốn, cô ấy muón lấy. Bảo mọi chuẩn bị, hôm đấu thầu, tôi sẽ trực tiếp tham dự.”
Khoảnh khắc đó, tôi sững sờ, biết phản ứng ra sao, chỉ ngây anh.
Sự tự tin khuôn anh rõ ràng khiến khác thể tin tưởng.
Tim tôi như bị điện giật, tê dại, rung động.
Anh ấy “cô bé nhà tôi”!Dự án Chu , anh ấy lấy lấy!
Phải làm sao đây? Tôi càng lún sâu hơn rồi. Ánh đầy ngưỡng mộ tôi gần như thể che giấu nổi nữa.
10
Ngày đấu thầu, tôi cực kỳ căng . Vì ngoài Chu và tôi, nhiều công ty khác tham gia.
Trước khi tôi tham gia, Chu ứng viên sáng giá nhất.
khẽ cười, tựa lưng ra sau, đặt hờ ghế tôi:“Đừng lo, tôi đây. Em sẽ thua.”
Trong hội trường, tôi ngồi nghiêm chỉnh ghế, hồi hộp đổ mồ hôi.
ngồi cạnh tôi:“Căng ?”
Tôi lập tức ngồi dậy, lắc gật .
Với dáng cao lớn, anh đặt ghế tôi như muốn vạch ranh giới, khiến tôi cảm giác được bảo vệ, lòng cũng dần bình tĩnh hơn.
Buổi đấu thầu kết thúc với chiến thắng thuộc về tôi, nhẹ nhàng mà dứt khoát.
Chu vốn công ty khả năng thắng cao nhất, nhưng ngờ giữa chừng xuất hiện tôi.
đứng dậy, bộ vest anh trông vẫn đầy vẻ bất cần. Tôi chưa kịp định thần, anh đã nhét túi, kia kéo cổ tôi, dẫn tôi đi về phía Chu .
Chu tôi, khuôn đầy tức giận.
đẹp khó tin, ngón thon dài, làn da trắng mịn. Tôi cảm nhận được cả những vết chai mỏng cọ cổ mình, ngứa tê.
Chu tôi gần, sắc càng thêm khó coi. dừng trước ông ta, mỉm cười:“Ô, Chu , lâu quá gặp.”
Chu liếc tôi, rồi , nghiến răng :“ , cậu giỏi lắm. Thắng được rồi, giờ cố tình đây khoe à?”
nhếch môi:“Chỉ dự án nhỏ thôi, gì để khoe đâu? Chỉ sợ Chu ngài quý nhân đây hay quên, nên chào hỏi.”
xong, anh nhấc đặt lên vai tôi: