Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi khoác tay mẹ đến dự tiệc. Mấy qua, nhiều người rằng tóc uốn sẽ hợp với tôi hơn. Nhưng tôi rất cố chấp, bất kể họ khuyên thế nào, tôi chưa bao giờ uốn tóc.
Cho đến bây giờ, tôi giữ mái tóc thẳng dài mềm mại, đã gần chạm eo.
Tiệc rất đông người, nhưng tôi chỉ cần liếc cái .
Ông trời thật công bằng. Thời gian chẳng để dấu vết nào trên anh, anh đẹp trai, lôi cuốn ngày đầu gặp mặt.
Dường nhận được ánh của tôi, anh quay đầu , bàn tay cầm ly rượu khựng chút.
Khi ánh chúng tôi chạm nhau, tôi bị bỏng, vội rời đi trước.
Tôi chắc ánh anh quá sâu thẳm, chan chứa tình , khiến tôi vừa dường trong anh xúc mãnh liệt.
Tôi cố nén sự xao động trong lòng, suốt bữa tiệc tránh tiếp xúc với anh.
Nhưng ngờ, trên đường đi vệ sinh, tôi lần nữa vô tình lén.
Ở góc hành lang, chú và đang đứng dựa tường hút thuốc.
Chú đột nhiên lên tiếng:
“Bao nhiêu chần chừ cái ? Sĩ diện quá để làm , chịu khổ để làm . Cháu gái nhà tôi dễ dỗ thế cơ , chỉ cô bé thôi. Thật nhát gan đấy, , vậy giải quyết được.”
Đây lần đầu tiên tôi chú bậy, kinh ngạc đến mức suýt lộ tiếng động.
bất lực đáp:“Con bé đang tránh tôi, chắc giận tôi.”
Chú cười khẩy:“Giận giận đến mấy ? Nhát thì đừng tìm cớ.
đừng ép tôi, sau này nếu gặp nó, chừng gọi tôi chú. xui xẻo.”
“Thì tôi có cơ hội gọi anh chú chứ. Anh tôi muốn à? Mấy nay tôi nằm mơ muốn làm cháu rể của anh đây này.”
nhả vòng khói, thở dài:“Ai ngờ được, hóa tình khó bỏ hơn cả thuốc lá.”
Chú cười nhạo:“Đáng đời thôi.”
Chú vỗ vai anh, :“Được , tôi đi xem cô công chúa nhỏ nhà tôi đây.”
xong, chú đi về phía tôi. Tôi đang mải , kịp trốn, bị chú tóm gọn.
Chú tôi, khóe môi nhếch lên, quay lưng phía , :“Xem gọi tôi chú sớm .”
14
“Em hết à? Đợi ở đó chút, để tôi tan bớt mùi thuốc đã.”
người phá vỡ sự im lặng trước.
Chúng tôi đứng đối diện nhau, khoảng khá xa.
hiểu sao, anh, tôi ấm ức. Vì vậy, lời mang đầy sự xóc xỉa:“Em điếc, tất nhiên .”
ngờ tôi vậy, nhịn được bật cười:“Ừ, tôi biết .”
Sau thoáng im lặng, anh tiếp tục:“Vậy em sao?”