Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
, tôi thấy tình lòng mình ngày mãnh liệt. kỳ lạ.
Phải sao đây? Có vẻ tôi sự đã chìm đắm . Tôi thích một hơn tôi 8 tuổi.
8 tuổi, khoảng này, tôi nghe chú từng mất mấy năm cố gắng mới vượt qua được.
Vậy mà mấy tháng trước tôi còn cười nhạo tình yêu chú, giờ thì bái chú thầy.
Con đúng là kỳ lạ. Một khi đã có ý nào đó, nó ăn sâu bén rễ lòng.
kỳ nghỉ hè, bữa cơm, bố tôi bất chợt hỏi:“Đường Đường, con có ty chú học việc không?”
Tôi suýt rơi bát, cứ ngỡ mình nghe nhầm, không dám tin:“À… cơ ạ?”
Bố tôi không coi chuyện này là to tát, dường là một ý bất chợt:“Bố con cũng học ngành tài chính, mà hợp tác chú con cũng xuất thân từ tài chính. cậu ta hướng con một chút, coi học hỏi kinh nghiệm. Con thấy sao?”
Hứa hướng tôi?
đầu tôi lặp lặp lại suy này. Hứa hướng tôi hai tháng!
Tôi cố nén niềm vui lòng, ăn một miếng cơm, giả vờ thờ ơ hỏi:“Chú con đồng ý ạ?”
“ Bố gọi điện cho Hà Quân (chú ) một tiếng là xong. Nhờ cậu … Hứa nhỉ? Tên là Hứa ?”
“Hình là Hứa .” Tôi giả vờ nhắc khéo.
“Đúng , Hứa . lát nữa bố gọi Chu Chấp nhờ cậu một tiếng. Đường Đường, con có học hỏi không? Có thể gặp khó khăn, nhưng đây là môi trường việc, bố con sớm quen.”
Tôi gật đầu kiềm chế:“Dạ được, con thử. Mai con có thể luôn.”
Bố tôi gật gù hài lòng:“Không hổ là con gái bố, giống bố, chịu được khổ cực.”
Tôi gượng gạo, lòng đầy mâu thuẫn. Phải sao đây, tôi không dám ông rằng, tôi đó vì… yêu đương.
8
Đêm trước ngày ty, tôi mất ngủ. Vừa mong chờ, vừa hồi hộp, tôi mường tượng đủ tình huống khi gặp lại Hứa .
Tôi đã chuẩn bị sẵn rất nhiều lời chào hỏi đầu, rằng mình rất căng thẳng, nhưng không ngờ, tôi lại lúng túng mức ngay cả một câu chào đơn giản cũng không xong.
Tôi mặc một bộ đồ sở, đặt may gấp đêm. Dù kích cỡ vừa vặn, nhưng trên tôi lại có giác không hợp.
Có lẽ, điều tôi thiếu là những năm kinh nghiệm xã hội mà họ có, thứ khiến ta dễ dàng nhận sự khác biệt giữa tôi và họ.
Chú tôi vào ty gương mặt không chút xúc. Dù là chú ruột, ông chẳng tôi câu nào, vẫn giữ vẻ mặt đáng sợ từ khi tôi còn bé. Tôi không hiểu cô gái bằng tuổi tôi kia thích chú ở điểm nào?
Nếu vì ngoại hình thì cô đúng là nông cạn giống tôi .
Khi qua sảnh tầng một, nhiều ánh mắt đổ dồn về phía tôi.
được văn phòng Hứa , phải qua một khu việc. Những lời bàn tán ngày lớn, dường mọi đang tò mò về thân phận tôi.
Tôi ngoan ngoãn theo chú , ông tôi cửa văn phòng Hứa bỏ , tôi tự vào.
Tôi đứng trước cửa do dự rất lâu, quay lưng về phía cửa, một vài động tác thả lỏng, hít thở sâu.
Đúng lúc đó, cửa sau lưng tôi đột nhiên mở , tôi hoàn toàn không hay biết.
Tôi còn đang tự nhủ thầm:“Không căng thẳng, không căng thẳng, là một đàn ông thôi, không có phải sợ cả.”
Một giọng pha chút ý cười vang lên từ phía sau:“Hóa tôi đáng sợ vậy à?”