Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

nói mà tôi mong nhớ ngày đêm tôi giật thót tim. Tôi vội quay người, cười gượng:“Hứa… Hứa… Hứa sư huynh, chào anh!”

Hứa nhướng mày:“Không gọi tôi là chú Hứa nữa à?”

Tôi vội giải thích:“Bố nói, anh là sinh viên ngành tài chính của A Đại, theo lý thì anh là sư huynh của .”

Hứa nhìn thẳng tôi, tôi bắt đầu thấy không thoải mái.

“Anh sao vậy?” Tôi hỏi.

Anh bật cười, trầm thấp:“Không gì, là đột nhiên thấy cô bé này dường như lễ phép hơn rồi.”

điệu đầy vẻ trêu chọc. Tôi anh đang nhắc chữ “anh” nãy tôi dùng để gọi anh.

phải sao đây? Tôi vẫn không thể ngăn được gò má nóng lên.

Tôi vội vàng chuyển chủ đề:“Sao sư huynh ra đây?”

Anh đáp hờ hững:“Đón .”

Rõ ràng anh không ý gì khác, với hai chữ đơn giản ấy, tim tôi run lên.

“Chú út đã đưa tận cửa rồi.”

“Ừ, tôi .”

“Vậy sau này hai tháng tới, phiền anh rồi.”

“Đâu , mong được giáo lẫn nhau.”

Thế là tôi, dưới danh nghĩa “học tập,” thuận lợi dùng chung với Hứa .

của anh lớn, gam đen trắng chủ đạo, mang cảm giác bí ẩn, hợp với vẻ ngoài của anh.

tôi không ngờ là ngày hôm sau, đẩy cửa , đập mắt tôi là việc vàng nhạt. gọn, tinh tế, tôi thích.

ấy, tôi quên mất Hứa vẫn đang ngồi việc ở đối diện, liền chạy xem phù hợp với này với khuôn mặt đầy phấn khích.

lẽ bị sự vui vẻ của tôi lây nhiễm, Hứa không giấu nổi ý cười, chống cằm nhìn tôi:“Thích không?”

Tôi nhìn anh, rạng rỡ trả lời:“Thích! Anh mua cho à?”

Anh đáp với điệu lười biếng:“Tiện tay mua thôi.”

Tiện tay mua, tôi vẫn thích.

vàng nhạt ấy trông hoàn toàn không hợp với chủ đạo đen trắng của Hứa . Thế , nó cứ nằm cạnh đen lớn của anh, sáng bừng lên như muốn tuyên bố sự hiện diện của .

Mỗi người ra anh, nhìn thấy của tôi đều không giấu được sự ngạc nhiên, không ai dám ý kiến.

đó, tôi không khỏi thầm vui sướng trong lòng lâu.

công ty chú út, mục đích của tôi vốn không trong sáng. thật bất ngờ, Hứa tận tâm dạy tôi.

Trái ngược với vẻ ngoài mạnh mẽ, anh là người chu đáo, mức quan tâm từng chi tiết nhặt.

lúc nào bật hòa. lần, tôi khẽ rùng lạnh. Anh, đang việc, không từ lúc nào đã chỉnh nhiệt độ, và từ đó, nhiệt độ trong luôn duy trì ở mức tôi thoải mái nhất.

Tôi anh hút thuốc, từ tôi anh, hộp thuốc cứ nằm yên góc, không bao giờ được mở ra.

Anh chăm sóc tôi tỉ mỉ mức tôi bối rối. Tôi không rõ đó là do anh đã quen với việc đối xử lịch thiệp môi trường kinh doanh, hay sự giáo dưỡng của anh. Hoặc lẽ, chút thôi, là tôi đặc biệt? anh muốn chăm sóc tôi theo khác hẳn với người khác.

Những này, tôi không dám hỏi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương