Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/40UTa763ra
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Tranh Nhi, con đến phủ Tề Quốc Công đi, cứ nói rằng con cùng huynh trưởng tình cảm sâu đậm, nguyện ý gả cho Sở Nhị công tử.”
Bên phủ Tề Quốc Công thì mãi vẫn chưa trả lời, già trẻ Nguyễn gia như ngồi trên đống lửa, gà bay chó sủa.
Tổ mẫu dù đã ngoài sáu mươi tuổi nhưng cả ngày cứ ôm khư khư lấy huynh trưởng không rời, lớn tiếng tuyên bố kẻ nào dám động đến cháu trai yêu quý của bà thì bà sẽ liều mạng với kẻ đó.
Cha ta chỉ biết thở dài, ông ấy cũng không ngờ Tề Quốc Công phu nhân vốn nổi danh khó tính vậy mà vẫn còn chút lương tâm, không lập tức gật đầu.
Đúng lúc này, mẹ ta nảy ra một kế.
Bà ấy bảo ta: “Mẹ sẽ tìm người trong thành tạo thanh thế cho con, đến lúc đó khắp hang cùng ngõ hẻm đều ca tụng con chí hiếu chí tình, tình cảm huynh muội sâu nặng.”
“Như vậy, phủ Tề Quốc Công cũng sẽ không sợ bị người đời đàm tiếu nữa.”
Ta nghe mà cạn lời: “Bọn họ việc gì phải sợ? Người nên sợ là mọi người mới phải, đâu phải họ ép con gả cho người thực vật.”
Mẹ ta ngẩn người, chợt bừng tỉnh: “Con không bằng lòng?”
Bà ấy thậm chí có chút kinh ngạc, dường như cả nhà đều đang đồng tâm hiệp lực vượt qua cửa ải khó khăn mà chỉ có ta muốn cản trở.
[ – .]
Bà ấy giận dữ: “Lẽ nào con muốn trơ mắt nhìn huynh trưởng con mất đi đôi chân, trở thành một kẻ tàn phế hay sao?”
Ta đáp: “Chẳng phải huynh ấy vốn dĩ đã là một kẻ vô dụng rồi sao? ”
Văn không hay võ chẳng giỏi, suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện trăng hoa, nha hoàn trong phủ hễ có chút nhan sắc là bị hắn quấy rối.
Lần này gây họa cũng chỉ vì để ý tới ả đào ở tửu lâu kia, còn Sở Nhị công tử cũng vì làm anh hùng cứu mỹ nhân nên mới nảy sinh xung đột.
Huynh trưởng nép trong lòng tổ mẫu, nghe vậy thì tức giận: “Nguyễn Lưu Tranh, ngươi dám bảo ai là đồ vô dụng?”
Hắn hùng hổ xông đến định đánh ta, ta liền xắn tay áo, ta sợ gì hắn?
Hắn tuy hơn ta hai tuổi nhưng lại béo ụ vì sa đọa trụy lạc, lại còn lười vận động nên vốn chẳng phải là đối thủ của ta.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Mẹ ta cũng biết điều đó cho nên vội vàng ngăn hắn, rồi bảo hắn đừng so đo với ta.
Lại quay sang nhìn ta, đôi mắt đỏ hoe: “Hai con là huynh muội ruột thịt, con thật sự nhẫn tâm vậy sao? Nếu không phải Sở Nhị xảy ra chuyện thì cả đời này con cũng đừng hòng chạm tới ngưỡng cửa của phủ Tề Quốc Công.”
“Cho dù Sở Nhị cả đời không tỉnh lại, con cũng sẽ không thiếu vinh hoa phú quý, hôn sự như vậy con còn bất mãn gì chứ?”