Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/40UTa763ra
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
2.
Tôi trầm ngâm suy nghĩ.
Người mà họ gọi là nữ chính, chắc hẳn là cô em khóa dưới từng học cùng tôi – Nguyễn Thanh.
Từ nhỏ tôi đã sống trong sự thuận lợi, quen làm trung tâm của mọi sự chú ý.
Chỉ riêng trước Nguyễn Thanh, tôi luôn rơi vào thế yếu.
Cô ấy đúng kiểu “tiểu bạch hoa” kiên cường điển hình.
Cha Nguyễn Thanh ngồi tù vì cờ bạc, mẹ cô ấy cũng vào trại vì nghề nghiệp không đứng đắn.
Vậy mà Nguyễn Thanh không chỉ vươn lên từ bùn lầy, còn thi đỗ vào trường danh tiếng, trở thành sư muội của tôi và Tạ Duy Chỉ.
Từ sau khi cô ấy xuất hiện, toàn bộ ánh mắt của thế giới như đều dồn cả về phía cô ta.
Rõ ràng cô ấy không bằng tôi ở bất kỳ điểm nào.
Thế mà hai khóa liền tranh cử chủ tịch hội sinh viên, tôi đều thua cô ta.
Bạn bè tôi không còn tụ tập uống trà chiều với tôi, mà lại say sưa nghe cô ấy kể chuyện sống ở nông thôn.
Ngay cả Tạ Duy Chỉ cũng bắt đầu vô tình hay hữu ý mà xoay quanh cô ấy.
Tôi đã thầm yêu Tạ Duy Chỉ bao nhiêu năm, về anh ấy tôi viết đầy một cuốn nhật ký dày cộp.
Lần đầu tiên trong đời, tôi nếm trải cảm giác ghen tỵ.
Chẳng bao lâu, tôi bắt đầu hoảng loạn, làm ra những chuyện chẳng lấy gì làm hay ho.
Thế nhưng bên cạnh Nguyễn Thanh, bất kể tôi làm gì cũng sẽ lúng túng, mất mặt không lý do.
Lúc thì té ngã giữa đám đông, lúc lại buột miệng nói ra mấy câu ngốc nghếch.
Sau khi tốt nghiệp, tôi và Nguyễn Thanh chỉ gặp lại nhau một lần.
Rồi cô ấy biến mất khỏi cuộc sống của tôi.
Cuộc sống lại trở về quỹ đạo bình thường.
Tạ Duy Chỉ từng hỏi, tôi chỉ qua loa nói Nguyễn Thanh đã về quê phát triển.
Tôi rốt cuộc đã làm gì?
Tôi cố thế nào cũng không nhớ nổi.