Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/40UTa763ra

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

3.

Tôi nghĩ đến đau đầu, cố nhìn dòng bình luận để tìm chút manh mối.

dòng bình luận hớn hở trôi:

【Các chị em ơi, tôi vừa mua gói ssssvip, ai muốn xem bây giờ trong đầu Văn Tranh đang nghĩ gì không…】

【Tôi!】

【Tôi tôi tôi luôn!】

【Trời ơi nhà tài trợ má ơi!】

【Văn Tranh muốn xé toạc váy cưới của Văn Ngọc *** rồi *** bây giờ không phải có cả gương toàn thân sao, vừa hay có thể ****】

【Aaaa sao gói ssssvip cũng bị kiểm duyệt từ vậy!】

【Tôi chảy m/á/u mũi rồi, kích thích quá…】

【Văn Tranh chẳng phải sau khi được nữ chính cảm hóa thì là nam phụ lạnh lùng tự kiềm chế, âm thầm si tình sao? Sao bây giờ biến thái vậy trời? Vỡ hết hình tượng rồi.】

Tôi cũng vỡ luôn.

Sắp tự bốc cháy rồi.

【Bạn phía trên không xem kỹ rồi.】

【Theo nguyên tác, Văn Tranh sau khi trao học bổng cho nữ chính thì sẽ đề nghị bao dưỡng cô ấy.】

【Sau đó trong quá trình ở bên nhau mới dần bị sự tích cực lạc quan của nữ chính cảm hóa.】

【Nhưng lần đó trao xong học bổng không biết vì sao anh ta lại bỏ đi luôn, bây giờ chắc còn chẳng nhớ nổi nữ chính là ai, nói gì đến cảm hóa.】

【Cứ xem tiếp về sau đi, sức hút của nữ chính là tuyệt đối, mới xuất hiện chút xíu thôi mà tôi còn mê rồi.】

Văn Tranh ấn tôi chặt hơn vào lồng ngực, thấy mặt tôi đỏ bừng thì khẽ nhíu mày, một tay khác đặt lên trán tôi.

Chóp mũi anh lướt qua tóc tôi đang xõa ra. Tôi bị cả người anh ôm gọn vào vòng tay mang mùi trầm hương dễ chịu ấy.

Có một cảm giác thân thuộc lạ lùng.

Tôi lại chẳng thấy phản cảm chút nào.

Văn Tranh khàn giọng hỏi bên tai tôi:

“Sốt rồi à?”

Hơi thở nóng rực phả vào vành tai, khiến tôi giật mình rùng mình một cái.

Tôi lắc đầu, liếc nhìn dòng bình luận.

Cả màn hình là những ký tự bị kiểm duyệt, giống như tuyết rơi lả tả.

Tôi khó khăn lắm mới tìm ra một dòng không bị che:

【Nữ phụ thật ra cũng chẳng xấu xa gì, mấy trò xấu đều vụng về, thành ra phản tác dụng. Có cảm giác càng cố gắng càng bất hạnh, thấy thương thật.】

…Cảm ơn.

Hay là bạn cứ ghét tôi đi!

Ngay lập tức có người phản bác:

【Nữ chính bị cô ta hại đến mất tích rồi mà bạn còn bênh, bạn là máy giặt à?】

【Người mới tới hỏi này, nữ chính mất tích sao vậy?】

【Không nhìn được cảnh đó, vừa vào quán cà phê là màn hình đen thui luôn.】

Cũng không chắc là do tôi mà!

【Tác giả có đánh chữ giải thích, nữ chính vì nữ phụ mà phải chịu đủ khổ cực.】

Ồ.

Thế thì chạy đâu cho thoát.

Tôi ỉu xìu tựa vào lòng Văn Tranh.

Tùy chỉnh
Danh sách chương