Trong bữa tiệc mừng sinh nhật lần thứ 66 của bà tôi, bà thản nhiên nói rằng mình muốn ly hôn, sẵn sàng hoàn thành tâm nguyện nhiều năm của ông nội.
Ông mãi không quên được mối tình đầu của mình, lúc nào cũng chê bai bà không đủ tốt.
Ông không cam lòng với cuộc hôn nhân này nhưng cũng chẳng có quyết tâm rời đi.
Trái ngược với sự ầm ĩ của ông, bà thì gánh trên vai ơn nghĩa với cha mẹ và sự can ngăn từ con cái.
Bà luôn nghĩ sẽ có một ngày ông thay đổi, nhìn ông như một đứa trẻ chưa lớn mà bao dung hết mực.
Nhiều năm sau bà mới hiểu, con đường tương lai của mình đã bị người nằm cạnh tàn nhẫn hủy hoại, cuối cùng còn vì mối tình đầu của ông mà đẩy bà tới bờ vực sống chết.
Các con bà rơi nước mắt đồng ý với tâm nguyện ly hôn của mẹ, cầu mong bà tỉnh lại.
Sự hối hận của ông đến quá muộn.